Hàn Vân Phong cúp máy rồi tới chỗ của Chu Thuần xem xét tình hình.
Vừa mới tới nơi đã có một tin nhắn từ Giang Nhạn Sương gửi tới.
Cô ta nói nếu muốn cứu Dương Á Liên thì phải nghe theo sự sắp xếp của cô ta.
Kèm theo đó là một file hình ảnh Dương Á Liên khuôn mặt sợ hãi, có những vết bầm tím ở trên mặt.
Hàn Vân Phong không còn cách nào khác đành phải làm theo lời cô ta.
Một mình lái xe tới bờ biển phía Tây, nơi đây là một bờ biển hoang vu và hẻo lánh.
Bờ biển tòan đá là đá, các vách đá dựng đứng đầy sắc nhọn, nơi đây muốn tìm chỗ ẩn náu cũng rất khó.
Giang Nhạn Sương trên tay cầm một con dao nhỏ , dưới ánh trăng sáng là một khuôn mặt biến dạng tới đáng sợ...
Bên cạnh cô ta là Dương Á Liên mặt mũi cũng đã thâm tím, bờ vai khẽ run run sợ hãi.
Hai người phụ nữ một ngồi một nằm dạt xuống đất bên cạnh vách đá, gió thổi mạnh gào rít từng cơn.
Dương Á Liên vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra với bà ta, rõ ràng trước kia Giang Nhạn Sương là một người phụ nữ hiền lành lễ phép, luôn luôn nghe lời bà ta.
Vậy mà giờ đây sao tự dưng cô lại thay đổi tới vậy.
Hôm qua cô ta chạy tới chỗ của bà, khuôn mặt chỗ tím chỗ xanh, bộ dạng lôi thôi nhơ nhuốc đến tội nghiệp.
cô ta giờ đã bị hủy dung, làm sao xứng với con trai của bà nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-han-tong/3066622/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.