Chương trước
Chương sau
Nhưng thật không ngờ Giang Nhạn Sương lại trở mặt.

Cô ta trói tay Hồ Tuyết Liên lại rồi đẩy cô tới chỗ của Dương Á Liên nhưng không hề thả bà ta ra.

Ánh mắt điên dại nhìn Hàn Vân Phong.

- Hàn Vân Phong, hôm nay tôu sẽ cho anh nhìn thấy từng người anh yêu thương lần lượt phải chết trước mặt anh.

Hàn Vân Phong muốn tiến lên nhưng lại sợ cô ta ra tay cho nên vô cùng lo lắng chỉ dám tiến lên từng chút, từng chút một.

Thật không ngờ Giang Nhạn Sương lại vô cùng cảnh giác anh, cô ta rút từ trong người ra một con dao kề vào mặt Hồ Tuyết Liên mà đe dọa.

- Anh mà còn muốn giở trò thì tôi sẽ cho người phụ nữ của anh cũng phải giống như tôi.

Hồ Tuyết Liên lại cười nhìn cô ta mà nói.

- Giang Nhạn Sương , cô nghĩ rằng tôi cũng giống cô, dùng khuôn mặt mà kiếm cơm sao???? Vẻ bên ngoài không quan trọng tới vậy.

Quả thật là từ trước tới nay cô luôn không chú trọng tới ngoại hình , vì thế sáu năm trước cô mới không công khai thận phận.

Cho tới tận khi chết đi vẫn là một Hứa Hân Hoan xấu xí.

Mục đích cô làm vậy là muốn đánh lạc sự chú ý của Giang Nhạn Sương , cách này của cô khá hiệu quả.

Hàn Vân Phong cũng hiểu được ý đồ của cô mà phối hợp làm theo.

''Tuyết Liên nói phải, từ trước tới nay cô ấy không hề xem trọng vẻ bên ngoài.

Cô tưởng rằng tôi yêu cô ấy bởi vì vẻ bên ngoài đẹp hơn cô sao ???

Cô nhầm rồi, tôi yêu cô ấy bởi chính con người của cô ấy, từ trước tới nay đều không thay đổi.''

Dương Á Liên mơ hồ đã nhớ ra người phụ nữ trước mặt này, cô ta là người mà bà tuy chỉ gặp một lần nhưng ấn tượng lại rất sâu sắc.

Hôm nay dưới anh trăng mờ ảo, không thấy rõ được khuôn mặt, nhìn vào tướng tá lại làm bà càng ngạc nhiên tới tột độ.

Khuôn mặt chỗ thâm chỗ tím của bà ta lắp bắp lên tiếng.

- Con là...là...Hứa Hân Hoan .

Giang Nhạn Sương nghe thấy vậy trong lòng vô cùng xhaans động.



Cô ta chăm chú nhìn Hồ Tuyết Liên một hồi rồi bỗng quay sang tát vào mặt Dương Á Liên một cái.

''Có phải cái mắt chó của bà có vấn đề rồi không??? Hứa Hân Hoan đã bị tôi giết chết rồi.

Là tôi năm đó đã hạ độc bà với Hàn Long, khiến Hàn Vân Phong li hôn với Hứa Hân Hoan .

Là tôi đã sai người gây ra vụ tai nạn đó khiến cô ta chết không toàn thây, ha ha...

Bà có phải bị tôi đánh nhiều quá nên lú đầu rồi không ???''

Hàn Vân Phong nghe thấy vậy mà trong lòng chấn động, thật không ngờ Giang Nhạn Sương lại là người nham hiểm tới vậy.

Anh cứ nghĩ cô ta đơn giản chỉ là muốn câu dẫn anh nên bày ra một số chiêu trò mà thôi, nào ngờ cô ta lại dám làm gại người anh yêu thương nhất.

Hàn Vân Phong ánh mắt có lỗi nhìn về phía Hồ Tuyết Liên, giọng nghẹn ngào.

- Tuyết...Liên...Anh...xin ..lỗi..

vẻ mặt Hồ Tuyết Liên vẫn giữ nguyên như cũ, không có bất kì cảm xúc nào nhưng thật ra trong lòng cũng cảm thấy chua xót, tủi thân.

Cho dù tất cả chuyện này cô đều đã biết, chỉ có mỗi Hàn Vân Phong là không biết mà thôi và cô cũng không có ý định nói cho anh ta biết.

Cố nén cảm xúc trong lòng, Hồ Tuyết Liên cười chế diễu nhìn Giang Nhạn Sương .

''À , cô nhắc tới chuyện này thì tôi phải cảm ơn cô mới phải.

Cảm ơn cô vì đã cho tôi cơ hội thay đổi chính mình, cho tôi có cuộc sống tốt đẹp như hiện tại.''

Giang Nhạn Sương đầu có lẽ chứa toàn phân, cô ta vẫn không hiểu ruốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.

Biểu cảm khuôn mặt ngơ ngác

- Cô đang nói gì vậy, có phải bị tôi dọa cho ngu người rồi không ??? Cô điên rồi à..

Hàn Vân Phong biết Hồ Tuyết Liên làm vậy là muốn đánh lạc hướng Giang Nhạn Sương , anh tương kế tựu kế phối hợp cùng cô..

''- Tuyết Liên nói không hề sai, cô ấy quả thật thành công hơn trước kia rất nhiều.

Trước kia , cô ấy luôn luôn là một Hứa Hân Hoan đứng sau lưng ủng hộ tôi mà thôi.



Vì để tôi có thế phát triển sự nghiệp ,cô ấy đã nguyện ý rút về phía sau làm một hậu phương vững chắc cho tôi.

Nếu không có vụ tai nạn đó, có lẽ cô ấy vẫn mãi ở sau lưng tôi mà thôi.

Nhưng cô nhìn cô ấy bây giờ đi.

Cô ấy có sự nghiệp của riêng mình, cô ấy là chủ tịch tập đoàn DR , so về tài sản cô ấy còn giàu có hơn tôi rất nhiều.

Còn cô, cô có gì mà so với cô ấy cơ chứ??

Cô chỉ là một tên ăn bám bị người ta ghét bỏ mà thôi.

Nếu có người ăn bám tôi, tôi nguyện ý để cô ấy bám víu vào tôi cả đời, núp sau lưng tôi , để tôi chăm sóc cho cô ấy.''

Giang Nhạn Sương giận tím mặt , cô không can tâm nhìn Hồ Tuyết Liên ưu tú hơn cô.

-Hàn Vân Phong, anh nói đủ chưa. Nói thêm một lời thì tôi sẽ đâm cô ta một nhát.

Hàn Vân Phong vẫn đứng im bất động, thái độ rất cứng rắn.

- Nếu đâm thì hãy tới đây đâm tôi thay cho cô ấy, lời tôi nói hoàn toàn là sự thật. Hàn Vân Phong tôi cả đời này chỉ yêu mình Hồ Tuyết Liên mà thôi.

Giang Nhạn Sương ném con dao đang cầm trên tay về phía anh.

- Được, nếu anh đã muốn vậy thì tự mình chịu đựng thay cô ta đi.

Hàn Vân Phong không chút do dự cầm con dao lên, ánh mắt nồng nàn tình ý nhìn Hồ Tuyết Liên.

- Tuyết Liên, vì em anh có thể làm tất cả.

-Hàn Vân Phong , anh làm vậy tôi cũng sẽ không cảm ơn anh đâu, anh không cần phải....

Lời còn chưa nói xong Hàn Vân Phong đã dùng con dao đâm trực tiếp vào một bên chân của mình, máu tươi từ đó cũng trào ra nhỏ giọt xuống đất.

Cả ba người phụ nữ trước mặt đều ngây ngốc.

Dương Á Liên là người phản ứng đầu tiên.

Bà ta cô gắng lết về phía Giang Nhạn Sương mà cầu xin cô ta.

- Nhạn Sương, cầu xin cô tha cho Vân Phong , cô có bắt tôi làm trâu làm ngựa tôi cùng bằng lòng. Tôi cầu xin cô...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.