Phong Khiêm để quản gia ra tận cửa đón Tống Kiều. Vừa nhìn thấy cô đến ông ta đã mừng rỡ nói:
- Cô Hạ, cô đến rồi. Thật xin lỗi vì mới sáng ngày ra đã làm phiền đến cô.
Tống Kiều cởi dây an toàn đẩy cửa xe ra, nói bằng giọng không kiên nhẫn:
- Được rồi, mấy câu xã giao rườm rà đó không cần nói cũng được. Tiểu Duệ đang ở đâu?
Nụ cười của quản gia cứng đờ, ngượng ngùng hắng giọng.
- Tiểu thiếu gia bị mang đến Từ Đường rồi, ông chủ có vẻ rất tức giận.
Tống Kiều lướt qua quản gia đi vào nhà, vừa đặt chân đến phòng khách đã thấy bầu không khí âm u lạnh lẽo. Cô điều chỉnh lại cảm xúc, mỉm cười đi đến bàn ăn ngồi xuống.
- Chào buổi sáng, Kỷ Đình Dạ.
Kỷ Đình Dạ cảm nhận một mùi hương hoa hồng phảng phất, hắn ngẩng đầu quan sát Tống Kiều. Cô có làn da trắng như sứ, vừa mới tắm xong lại càng thêm mềm mượt lạ thường. Mái tóc cô vẫn còn ẩm ướt, có lẽ chưa kịp sấy đã vội vã đến đây. Kỷ Đình Dạ thu lại áp suất thấp, cất giọng trầm trầm:
- Tôi tưởng cô đã quay về căn hộ của bản thân rồi, sao sớm vậy đã đến đây?
Tống Kiều tuy bên ngoài vẫn tươi cười nhưng bên trong đã hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Kỷ Đình Dạ. Nếu hắn không nổi điên thì cô có chạy đến không, biết rõ còn cố hỏi.
- Tôi hứa sẽ ăn sáng cùng Tiểu Duệ, nó đâu rồi?
Kỷ Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-dai-boss/2692169/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.