Hai bên rơi vào thế giằng co, nhưng vì an nguy của em gái mình Kỷ Đình Dạ chỉ đành thỏa hiệp. 
- Thôi được, hãy chắc chắn rằng cô sẽ giữ đúng lời hứa. 
- Đó là chuyện đương nhiên. Mạng của người bạn nhỏ này tôi không hứng thú đâu. 
Kỷ Đình Dạ nhận được sự cam kết, lúc này mới ra hiệu cho thuộc hạ chuẩn bị xe. Diệp Ninh nhận lấy chìa khoá, ngẩn ngơ bước từng bước về phía Tống Kiều. Nhìn cô di chuyển chậm chạp, Tống Kiều nhịn không được lớn tiếng quát. 
- Nhanh chân lên, cậu còn lưu luyến tên đàn ông đấy à? 
Diệp Ninh giật mình, lúng cuống giải thích. 
- Không không, cậu đừng hiểu nhầm. Mình và Kỷ tiên sinh không có quan hệ gì hết… mình… 
Tống Kiều suýt thì tức chết, nghiến răng gằn giọng. 
- Mình có thể hiểu lầm gì chứ? Cậu có bệnh à… mau lên… 
Gương mặt Diệp Ninh đỏ lên, cô bị hành động mạo hiểm giải cứu này của Tống Kiều cảm động đến mức không biết trời đất. Đây là lần đầu cô trở nên ngốc nghếch thế này, bản thân nói gì cũng không thể kiểm soát. 
Trong mắt Kỷ Đình Dạ có ý cười, nhưng rất nhanh nó đã biến mất. Tống Kiều không để ý hắn, cô nhanh chóng nhét Tống Dĩnh vào trong xe. 
Kỷ Đình Dạ đứng bên ngoài, buông một câu lơ đễnh. 
- Saly, hẹn gặp lại… 
Tống Kiều lườm hắn, lập tức kéo cửa xe lại. Cô hung hăng đạp vào lưng ghế của Diệp Ninh, quát. 
- Lái xe. 
Diệp Ninh gật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-dai-boss/2692048/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.