Chuyện tôi từng là Hạ Mẫn Hi hẳn là Diệp Ninh đã nói với anh nhỉ?
Tống Kiều nhìn Kỷ Đình Dạ, cô gần như chắc chắn với suy đoán của mình. Ban đầu cô vì một lòng báo thù, hơn nữa bản thân bị tiêm thuốc đang nghiên cứu thì khả năng sống rất thấp nên cô đã giả vờ mất ký ức. Bí mật này chỉ có Diệp Ninh biết, cô ấy không nói còn ai vào đây.
Nhưng trái với suy nghĩ của cô, Kỷ Đình Dạ lại lên tiếng phủ nhận:
- Không phải, cô ta chỉ nói với tôi em là mẹ của Tiểu Duệ mà thôi.
Tống Kiều kinh ngạc, nghi hoặc đáp:
- Vậy làm sao anh biết?
Cái này không khoa học a, chẳng lẽ Kỷ Đình Dạ thật sự biết thuật đọc tâm sao?
Kỷ Đình Dạ thấy cô hoang mang, không khỏi bật cười.
- Tôi thấy em cũng chẳng muốn che giấu. Thật ra tôi đã nghi ngờ từ lâu, nhưng chuyện này quá mức hoang đường nên không dám khẳng định nên chỉ có thể đem một căn bệnh đa nhân cách ra để lấp liếm. Nhưng ngày đó Diệp Ninh bất chấp nguy hiểm đến cứu em và Tiểu Duệ thì tôi đã chắc chắn. Diệp Ninh với em thân thiết như ruột thịt, cô ta không có khả năng đi cứu người đã khiến em sống giở chết giở.
Tống Kiều gật gù, đúng là đáng nghi thật. Kỷ Đình Dạ ngồi xuống cạnh cô, vẫn là ánh mắt ôn nhu cười giọng điệu trầm ấm.
- Nhưng khi Hạ Mẫn Hi chết tôi đã rất sợ. Tôi sợ em không trở về, sợ em cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-dai-boss/2692028/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.