Ngày Tống Kiều rời thành phố Tân Hải bầu trời cũng không quá trong xanh, gió lạnh mang hơi nước báo hiệu một cơn mưa sắp đến. Cô ôm Kỷ Duệ đứng ở sân đỗ máy bay tư nhân của Kỷ Gia, lần lượt nói lời tạm biệt với những người đến đưa tiễn mình.
Từ Tranh có lẽ là người xúc động nhất, cậu chỉ mới gặp lại người bạn thân thiết của mình mà bây giờ lại sắp chia tay. Nhưng trước cái nhìn chằm chằm của Kỷ Đằng, cậu vẫn là nhịn xuống mong muốn ôm lấy Tống Kiều thay lời từ giã.
- Chị Saly, em nhất định sẽ sang thăm chị.
Tống Kiều mỉm cười, cất tiếng nhắc nhở:
- Bạch Hồ đã không còn, cái tên này đã là quá khứ. Em cứ gọi chị là Tống Kiều đi.
Từ Tranh hốc mắt đỏ lên, gật đầu hối lỗi.
- Là em nói sai rồi, em xin lỗi.
Diệp Ninh nhìn không nổi vẻ xướt mướt của Từ Tranh, dứt khoác đẩy cậu qua một bên. Từ Tranh giật mình lảo đảo, may mà Kỷ Đằng phản xạ nhanh mới đỡ được cậu. Diệp Ninh nhìn vẻ mặt tức giận của Từ Tranh, chỉ hừ lạnh:
- Em dài dòng quá, có gì thì gửi mail đi.
- Chị tưởng em đang báo cáo công việc với cấp trên à? Chị đến trễ còn tỏ thái độ nữa.
Diệp Ninh không hề cảm thấy mình sai, hung hăng trừng mắt:
- Làm sao, muốn đáng nhau à?
Trong lòng Tống Kiều cười thầm, ngoài mặt vẫn làm vẻ bình tĩnh đứng ra hòa giải.
- Được rồi, đừng cãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-dai-boss/2692015/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.