Tống Dĩnh đợi bên ngoài đến mức sốt ruột, cuối cùng vẫn là bất chấp tất cả mở cửa bước xuống xe. Kỷ Duệ đứng ngay phía sau cô, nhóc vừa kéo tay cô vừa nói:
- Cô nhỏ, mẹ bảo chúng ta đợi bên ngoài mà. Trong đó nguy hiểm lắm.
Tống Dĩnh quay đầu, có chút ngoài ý muốn nhìn đứa cháu trai:
- Cháu cũng nói rất nguy hiểm kia mà, chẳng lẽ cháu không lo lắng cho mẹ cháu sao?
Kỷ Duệ bị ánh mắt Tống Dĩnh nhìn chằm chằm, nhưng vẫn thản nhiên đáp:
- Cháu tin mẹ. Mẹ rất giỏi… Nhưng…
Thấy cháu trai ái ngại nhìn mình, Tống Dĩnh bất giác nổi đoá:
- Ánh mắt đó là gì hả? Cháu nghi ngờ năng lực của cô ruột cháu sao?
Kỷ Duệ không đáp, nhưng chính vì vậy càng khiến Tống Dĩnh tức tối. Tốt xấu gì cô cũng là sát thủ được huấn luyện bài bảng, sao có thể để một đứa nhóc vắt mũi chưa sạch coi thường như vậy. Tống Dĩnh nắm lấy cổ áo Kỷ Duệ nhét vào trong xe, hậm hực nói:
- Cháu yên lặng chờ ở đây, cô đi xem tình hình thế nào.
Kỷ Duệ gật đầu, cậu nhóc không hề có ý định ngăn cản. Khi Tống Dĩnh khuất sau cổng chính, căm biệt thự vốn tăm tối đột nhiên rực sáng ánh đèn. Tài xế nãy giờ vẫn ngồi yên bất động như một pho tượng lúc này mới bước xuống ra phía sau xe mở cốp lấy ra bó hoa hồng to tướng đưa cho Kỷ Duệ.
- Tiểu thiếu gia, chúng ta nên vào trong rồi.
Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-dai-boss/2692012/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.