Cô chạy, chạy và chạy. Hết sức rồi. Cô không thể chạy được nữa. Cô thở rất nặng nề.
Hoắc Cảnh Nha chạy theo cô cũng rất mệt.
“ Sao em lại chạy?”
Cô giật mình quay lại đằng sau. Thấy Hoắc Cảnh Nha, bỗng cô không kìm nổi nước mắt, cô chạy tới ôm lấy Hoắc Cảnh Nha
Nước mắt nước mũi chảy, làm ướt đẫm hai vai của Hoắc Cảnh Nha
Cô đặt tay vỗ về Anna
“ Sao tự dưng em lại khóc?”
“ Huhuhuh... Chị ơi... em nhớ mẹ!”
“ Để mai chị đăng báo tìm mẹ giúp em. Đừng khóc nữa.”
Cô lau nước mắt đi.
Hoắc Cảnh Nha bắt đầu lầy lội: “Em đó nha, khóc lóc xong, nước mũi nước miếc làm ướt đẫm cái vai chị rồi.”
Cô nhìn Hoắc Cảnh Nha mà cười ra tiếng. Cô nói: “Chị ơi, hôm nay, em mệt lắm. Chị cho em nghỉ ở nhà nha.”
“ Ừ.”
Bỗng cô nhớ lại ngày sinh nhật. Vậy là ngày mai là ngày sinh nhật của cô (quá khứ) và Hàn Tĩnh Chi và cũng là 23 năm kể từ ngày thành lập khách sạn Hàn thị.
Cô nói: “Chị Nha, đi shopping không?”
Hoắc Cảnh Nha nghe vậy liền ngạc nhiên: “Sao hôm nay lại nổi hứng mời tôi đi shopping vậy?”
Cô cầm tay Hoắc Cảnh Nha vung nhẹ và nũng nịu: “Chị... chị đi với em nha?”
“ Vậy đi!”
Cô và Hoắc Cảnh Nha khoác tay nhau đi tới khu trung tâm thương mại
Ở trung tâm thương mại...
Cô và Hoắc Cảnh Nha đi tới tiệm bán trang sức. Cô bỗng dừng lại.
“ Chị... Mình vào đó đi!”
Hoắc Cảnh Nha ngạc nhiên: “Em có cả một bộ sưu tập nữ trang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai/1727615/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.