Vào buổi tối hôm đó, cô chẳng muốn lên du thuyền của Lâm Uyển Mai và Diệp Hoan. Cô cứ ở lì trong phòng. Lúc này, có ai đó đến gọi: "Cô Hàn, cô không xuống tham gia với mọi người sao?"
" Tôi không muốn xuống!"
" Lâm Tiểu Thư có chuyện muốn nói với cô. Cô ấy bảo tôi lên đây gọi cô!"
Đối với cô thì họ gọi là cô Hàn còn đối với người khác thì họ lại tiểu thư. Chẳng lẽ cô chẳng là cái gì trong mắt họ sao. Cô đã thay đổi rất nhiều rồi còn gì, đã biết đi được rồi thây. Tại sao họ luôn nghĩ về quá khứ của cô. Trong khi đó, hiện tại cô đang rất tốt sao.
Cô nghĩ bụng: "Không biết họ lại giở mưu đồ gì với mình đây. Mình có nên đi xuống đó không?"
"Rầm rầm" _người bên ngoài đập cửa.
Không suy nghĩ nhiều, cô nói: "Nói với cô ta, tôi sẽ xuống!"
Cô liền thay một bộ đồ khá đẹp để phù hợp cho buổi tiệc mà hai người họ tổ chức.
Xuống đó, cô chẳng thấy Cao Trường Cung đâu. Liền lo lắng nghĩ: "Cao Trường Cung, anh ta không tới sao? Không có anh ấy thì biết làm sao bây giờ. Không, tại sao mình lại giựa dẫm vào anh ta, rõ ràng là mình..."
Cô liền kết thúc cái suy nghĩ vớ vẩn trong đầu.
Diệp Hoan và Lâm Uyển Mai khoác tay nhau. Đôi cẩu nam nữ này đang cười nhạo cô khi cô không có ai đi cùng. Nhất là Cao Trường Cung, họ không thấy anh đâu, họ vui mừng vì có thể hãm hại cô một cách dễ dàng.
Lâm Uyển Mai nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai/163678/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.