Yên Nhi tỉnh dậy, ôm lấy đầu: "Ai za... đau đầu quá. Hôm qua, mình uống say quá."
Cô ngồi lên xe lăn và đi vào phòng vệ sinh. Rồi cô đi xuống lầu.
Tại đây, cô gặp Quốc Bảo. Cô nhìn anh cười: "Cảm ơn Bảo nha, cảm ơn em vì đã đưa chị về nhà!"
Nụ cười cô tỏa sáng khiến anh nhớ lại chuyện hôm qua, anh đỏ mặt: "Chị... chị ngồi xuống đi!"
Cô thấy anh đỏ mặt liền lo lắng: "Ủa? Sao mặt em đỏ vậy? Em bị sốt hả?"
" Em em... không sao, chị ăn đi. Lát nữa mình đến trường!" _ anh quặp lấy một miếng phở vào miệng.
30 phút sau...
Họ đã ăn xong bữa sáng. Anh đưa cô đến học viện nhạc sĩ.
Ngôi trường to, sang trọng và cổ kính. Những tiếng đàn, tiếng hát,... say sưa trong mọi lớp học.
Tại phòng ban giám hiệu...
" Chúng tôi đã xem qua hồ sơ của em Nhi đây. Chúng tôi sẽ chấp nhận cho em Nhi vào trường này học!" _ thầy hiệu trưởng
Cô vui mừng: "Dạ em cảm ơn thầy. Vậy khi nào em có thể đi học ạ?"
" Bây giờ luôn em. Lớp của em học đó chính là lớp A1. Thôi, cậu Bảo đưa em Nhi đây đến lớp đó đi, kẻo muộn."
Anh liền đưa cô đến lớp A1, gặp ngay thầy giáo của lớp đó.
" Chào thầy! Đây là Hàn Yên Nhi, học sinh mới chuyển đến trường này. Mong thầy giúp đỡ chị ấy! Bây giờ tôi có việc rồi. Tôi đi trước."
Anh để cô lại với thầy giáo kia. (Thầy Ngô_ Ngô Thanh Hải, thầy giáo trẻ, 25 tuổi). Thầy Ngô đưa cô vào lớp học, thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai/163656/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.