Đã trả thù thành công cho đàn em, anh và bọn nó về căn cứ nghỉ ngơi. Người do Tư Thâm gọi đến cũng đã trở về nơi ở của họ. Do hôm nay đi đường dài và còn xử lí chuyện của đàn em nên giờ anh cũng đã mệt. Bản thân giao chút việc cho đám đàn em rồi cũng muốn nhanh chóng lên giường nằm.
"Tụi mày dọn một cái phòng nhỏ cho con bé này ở lại đêm nay đi! Rồi mai đưa nó về nơi sản xuất. Cho một hai thằng canh ở đấy xem bọn Cẩu Đen có bén bảng đến đấy làm phiền không. Thôi! Nhanh nhanh đi, tao mệt rồi!" -
Hàn Thương Ngôn tỏ rõ sự mệt mỏi, anh ra lệnh cho đàn em mau đi làm nhanh để mọi người còn nghỉ ngơi.
Đột nhiên cô bé xinh đẹp, ánh mắt long lanh, ngây thơ hỏi: "Chú! Sao các chú lại giúp cháu?"
Hàn Thương Ngôn đã mệt lại phải trả lời câu hỏi của cô bé này, anh cọc cằn nói: "Chứ bây giờ mày còn quá nhỏ, bị bán đi thì biết phải làm sao? Thôi, đừng nói nữa. Chúng mày đưa con nhóc này về phòng nó đi."
Anh lạnh lùng đi về phòng của mình mặc kệ cô bé đang rất ngưỡng mộ và cảm kích anh. Đàn em của anh thấy vậy thì liền vui vẻ nói chuyện cho cô bé nghe: "Hah, em nhìn đại ca tụi anh vậy thôi chứ ấm áp lắm. Nhưng đừng có tương tư gì đấy. Anh ấy sắp kết hôn rồi."
"Không! Em không có ý đó. Chỉ là em rất cảm kích và ngưỡng mộ chú đó..."_ cô bé vội phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591192/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.