Hàn Thương Ngôn và một tên đàn em đã quay trở về căn cứ bí mật. Một căn hầm nhỏ ở dưới lòng đất là nơi trú ẩn, dưỡng thương của bọn họ. Cánh cửa từ từ mở cửa ra. Hàn Thương Ngôn cũng bước xuống, đập vào mắt anh là tầm 10 thằng đàn em đang nằm sấp trên giường đơn, lưng thì băng bó. Chúng thấy anh về thì liền định bước xuống hành lễ kinh chào. Anh giơ tay nói lớn: "Không cần! Tụi mày nằm yên đấy đi!"
Còn mấy người khác không bị thương thấy anh thì liền đứng dậy cúi chào. Hàn Thương Ngôn nhìn đàn em mình dày công cổ luyện bị đánh, chém cho thê thảm thế này thì vô cùng tức giận.
Anh tức giận ra lệnh: "Địa bàn của ta mà dám đánh người của ta sao?! Gan to! Những đứa không bị gì chuẩn bị lấy vũ khí hết ra đây!"
Bọn họ chợt cảm thấy một luồn sát khí bao trùm cả nơi này, chúng vội vàng nghe theo mệnh lệnh của anh vội xuống kho đi lấy vũ khí. Hàn Thương Ngôn lấy điện thoại gọi một cuộc, anh nghiêm túc nói chuyện với người đầu dây bên kia: "Xin chào Tư Thâm, lâu rồi không gặp."
Đầu giây bên kia giọng ngạc nhiên: "Haha, nay Đại thiếu Hắc Long gọi điện hỏi thăm ta... Chắc hẳn là có tâm tư gì muốn nói với ta nhỉ?"
"Haidz, không đùa với cậu nữa. Tôi có chuyện muốn nhờ cậu đây!" _ Hàn Thương Ngôn thẳng thắn nói
Tư Thâm_ Đại thiếu gia của nhà họ Tư; nối tiếng là hào hoa, quan hệ rộng, giàu có và có chút tàn nhần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591190/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.