Hàn Thương Ngôn đã về tới nhà. Quản gia Trình vội vàng ra mở cửa cho anh. Xe vừa dừng lại ở trobg sân, anh bắt bọn nó đem đồ ra sau vườn. Quản gia Trình không hiểu chuyện gì, bà thắc mắc hỏi: "Cậu chủ à, mấy thứ này là sao ạ?"
Hàn Thương Ngôn cười ngài ngại rồi khẽ đáp: "Dì à, cháu biết dì có mắt thẩm mĩ. Dì giúp cháu giám sát mấy đứa này nhé? Chúng nó có làm sai, làm xấu ở đau thì dì cứ thẳng tay!"
Bọn nó răm rắp nghe lời anh, chúng nó lần lượt khiêng đồ ra đằng sau vườn, bắt đầu xắn tay vô để giúp cho đại ca chúng nó cầu hôn. Quản gia Trình thì đứng một bên giám sát, nếu thấy không đẹp chỗ nào là bắt chúng nó làm lại liền. Hàn Thương Ngôn cũng không yên tâm lắm mà đứng xem chúng nó làm. Chúng nó cũng hết mình với công việc, không kêu la tý nào. Anh cũng không ngược đãi đàn em, tuy chúng nó chả chê trách gì nhưng anh vẫn kêu người mang nước ngọt, đồ ăn cho chúng nó ăn để có sức làm, làm cho thật tốt.
Làm từ giữa trưa nắng nóng cho tới năm giờ chiều cuối cùng đã xong.
"Đại ca, tụi em làm như này được chưa?"
Tụi nó hồi hộp nghe xem đại ca đã ưng chưa. Hàn Thương Ngôn nhìn khung cảnh đẹp đẽ trước mặt chi nói một câu: "Đẹp!"
Chúng nó vui mừng đạp tay với nhau. Hàn Thương Ngôn cảm kích mỉm cười, anh bảo chúng nó: "Vất vả cho mấy đứa nhiều rồi. Mau nghỉ ngơi sớm đi. Lát nữa tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591182/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.