Buổi sáng, những tia sáng len lỏi qua khe cửa sổ chiếu thẳng vào mắt cô. Giai Ý cô từ từ mở mắt, cô cảm thấy cái giường này sao lại chật vậy. Quay ra thì thấy Hàn Thương Ngôn đang nằm bên cạnh mình. Cô hốt hoảng đẩy anh xuống đất.
"Ah! Em làm cái gì vậy?"
Cô bảo thủ xem cơ thể mình rồi nói: "Anh... Sao lại ở trên giường?"
Hàn Thương Ngôn liền giải thích: "Chẳng phải hôm qua em nói không ngủ được sao? Nói chuyện được vài câu thì ngủ luôn. Tôi ở dưới lạnh quá nên ngủ ké ai mà ngờ ngủ tới sáng đâu." _ đánh trổng lảng
Giai Ý tức giận cô ném cái gối vào người anh rồi trách móc: "Anh là đồ cơ hội, biến thái."
Hàn Thương Ngôn cẩm lấy chắc nịch rồi chăm chú nhìn cô, khiến cô đơ luôn trước vẻ đẹp trai của anh. Lúc này, tiếng gõ cửa làm cho cô tỉnh lại.
Thì ra là sư lên gọi họ dậy. Giai Ý cô nhìn anh rồi ghét bỏ mà rời khỏi giường. Anh còn không quên đưa cái xe cho cô.
Cô đi ra mở cửa: "Con chào mẹ. Chúc mẹ buổi sáng an lành."
" Hai đứa mau xuống dưới đi, bữa sáng chuẩn bị hết rồi đó."
" Vâng, mẹ."
Cô quay lại liếc anh một cái rồi tức giận bỏ đi.
Cô vệ sinh cá nhân rồi ra ăn sáng. Chỉ cần thấy Hàn Thương Ngôn ở đầu cô lại tỏ thái độ khó chịu. Anh chỉ cười nhạt rồi bỏ qua, dù bị cô ghét nhưng anh vẫn ân cần bên cạnh cô.
Ăn sáng xong, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591144/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.