Hàn Khánh Ngọc đã biết điều hơn một chút. Con bé hôm nay đã dạy 7 giờ. Nói năng cũng lễ phép hơn rồi.
- Quản gia Trình à, sao anh tôi hôm qua tới hôm nay chưa về vậy?
Quản gia Trình hết sức ngạc nhiên vì thường ngày cô ấy sẽ khong nói vậy mà nói như này nè.
- Ê bà già kia
Quản gia Trình cúi đầu đáp:
- Ông chủ có dặn tôi là đi công tác 5 ngày. Mà cô hỏi vậy để làm gì ạ?
Hàn Khánh Ngọc hỏi tiếp:
- Chị dâu tôi đâu rồi?
Quản gia Trình lại bị làm cho một phen hú hồn nữa. Bà trả lời:
- Đáng lẽ ra giờ này phu nhân xuống đây rồi nhưng hôm nay lại chưa thấy đâu. Phu nhân hay bị mất ngủ nên chắc sáng ngủ bù ấy mà.
Con bé bướng bỉnh ừ một cái rồi chạy đi. Con bé đi ngang qua phòng của Trần Giai Ý thì nghe thấy tiếng ho. Hàn Khánh Ngọc vô cùng tự trách bản thân liền gõ cửa xem cô như thế nào. Nhưng không nhận được hồi đáp. Con bé mở cửa thì thấy cô đang đắp chân, trán đổ mồ hôi hột rồi không ngừng ho. Lúc này, con bé cũng đã hiểu do trận mưa hôm qua. Liền vào phòng vệ sinh lấy khăn vò với nước rồi chạy ra đặt lên trán cô.
Con bé cũng đang tuổi ăn tuổi lớn, thấy mình gây họa cho người khác thì khóc mọt cách ngốc nghếch. Trần Giai Ý đang mê man trong cơn sốt cũng bị tiếng khóc làm cho tỉnh giấc. Giọng cô nghẹn cứng:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591130/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.