Chương trước
Chương sau
Chương 811

Thăng nhóc cũng bĩu môi trong xe Tạ Mẫn Hành: “Tiểu Thư ngoan, bây giò anh sẽ đưa em và Trường Tố đến nhà cũ, anh không ở nhà, một mình em ở lại nơi này anh không yên tâm, đến nhà cũ có người giúp việc, ông nội ba mẹ đều ở đó, đều có thể chăm sóc Trường Tổ giúp em, một mình sẽ không quá vắt vả.”

Vân Thư lưu luyến không rời rúc vào trong ngực Tạ Mẫn Hành Hình như cô đã dính vào Tạ Mẫn Hành, anh đi đâu đều muốn đến đó.

Cánh tay trái dính lên người, cánh tay phải dính vào thằng bé, một nhà ba người không tách rời.

Tạ Mẫn Hành ôm Vân Thư hôn hôn, dỗ dành cô Sau đó dẫn Vân Thư lên lầu thu dọn một ít quần Áo.

Vân Thư: “Chồng, anh nhất định phải về sớm đó “Được, hai cục cưng của anh ở nhà, sao anh nỡ xa nhà được.

Tạ Mẫn Hành ôm túi sữa nhỏ, dỗ dành cậu bé ngủ, Vân Thư lái xe, một nhà ba người mang theo hành lý xuất hiện ở nhà Ba siết con trai sắp xuất ngoại cho nên đã sớm đợi Vân Tạ Mẫn Hành hôn lên khuôn mặt đây thịt của tháng bé, rồi giao cho bà Tạ: “Mẹ, con không ở nhà, mẹ giúp Tiêu Thư chăm sóc Trường Tô, Tiêu Thư vẫn là con nít, có lúc c; không chăm sóc được.”

Bà Tạ: “Yên tâm đi, mẹ biết.

Hốc mắt Vân Thư đỏ bừng, cô nhất định phải đích thân tiễn Tạ Mẫn Hành lên máy bay.

Lần này sự việc xảy ra khẩn cấp nên Tạ Mẫn Hành ngôi máy bay nhà mình, anh ôm hôn lên mặt Vân Thư ở sân bay.

‘Chồng sẽ trở về rất nhanh.”

Vân Thư gật gật đầu, lần nữa ôm chặt eo Tạ Mẫn Hành.

Ông xã, người đẹp ở nước ngoài ngực to eo nhỏ vẫn tuyệt đối không thê nhìn anh là người đã có gia đình có con, nếu nhìn thì mắt sẽ mọc dài đó.

“Ừm, trong mát chồng chỉ có em.”

Vân Thư nói thêm: “Ở nước ngoài, bất cứ người phụ nữ nảo ném cho anh ánh mắt quyến rũ, anh cũng không được phép.

đáp lại.”

“Yên tâm, ai ném ánh mắt quyên rũ với chông em thì anh sẽ móc mắt ngay.”

Vân Thư: “Chông!”

“Nói đi.”

Em nghe nói món ngọt của quốc gia đó không tồi, anh trở về có thể mang cho em một phần sô cô la yêu thương, con trai chúng ta cũng một phân, cộng lại là hai được không chồng ơi?

Bây giờ chỉ cần Vân Thư nói ra miệng, Tạ Mẫn Hành đêu sẽ „đông ý: “Được.”

Ông xã mau lên máy bay đi, lát nữa máy bay khỏi em sẽ ở nhà đợi anh trở vê, đừng quên sô cô la của em.

“Vậy chồng, bye bye.”

Cô gái nhỏ lật mặt quá nhanh khiến Tạ Mẫn Hành đột nhiên muốn cười Cô vội vã ném mình đi chỉ vì hai phân sô cô la.

Tạ Mẫn lên máy bay, rời đi dưới ánh mắt chăm chú nhìn Đột nhiên mắt mát, chồng vừa rời đi, bản thân đã đau khổ sở thì làm sao đây?

Có phải tâm lý phụ thuộc quá nặng rôi hay không?

Cô trở về ôm thằng nhóc, dùng khăn nóng lau cơ thể cho thằng nhóc, sau đó cô lên chút phân Tiếp theo làm gì nhỉ Đúng rôi, là cho con bú.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.