Chương 809
Khóe môi Tạ Mẫn Thận gợi lên sự châm chọc, anh ấy đưa tay ngoắc ngoắc ngón tay.
Người đàn ông mặc đồ đen đưa cho anh ấy một con dao.
Lâm Phổ không hiểu ra sao.
Tạ Mẫn Thận rút dao ra, cắt sợi dây thừng trên người Lâm Phỏ nói: “Con dao này rất sắc bén.”
Sau đó, đưa con dao vào trong tay Lâm Phổ: “Đâm một dao về phía mình thì tôi sẽ tin ông.”
Cái, cái gì?
Tự đâm mình sao?
Bốn người đàn ông mặc đồ đen cũng ngây ra, sao cậu hai lại biến thái như cậu chủ rồi?
Tạ Mẫn Thận: “Đâm một nhát, tôi không chỉ tin tưởng ông mà còn tha cho doanh nghiệp của ông, hàng hóa của bộ phận kiểm tra thực phẩm tôi cũng giúp ông cho lưu thông vào thị trường. Con đường phát tài tôi cũng không làm khó ông nữa, đều giúp ông hết.”
Lâm Phổ cầm dao trong tay, ngón tay run rảy hướng về phía Tạ Mẫn Thận.
Tạ Mẫn Thận đi mệt rồi, anh ấy lại ngồi xuống nói: “Tôi khinh thường nói dối, đâm một nhát thì ông muốn gì tôi đều chiều.”
Lâm Phổ nhìn con dao trong tay, ông ta không dám.
Tạ Mẫn Thận vắt hai chân lên, ngón tay gõ có nhịp điệu lên đầu gói: “Năm, bốn, ba, hai.”
“AI” Lâm Phổ thực sự đâm mình một nhát.
Khóe miệng Tạ Mẫn Thận cười càng lớn: “Trông chừng đi, máu còn lại chút ít hãng vứt đến bệnh viện.”
Tạ Mẫn Thận nhân lúc trăng còn sáng, trở lại trong đình viện.
Lâm Khinh Khinh bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3514882/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.