Chương 780
Tại sao Lâm Dực thấy cô ấy tới lại không cười?
Không phải cậu bé nên vui sao?
“Tiểu Dực có nhớ chị không?” Lâm Khinh Khinh lại hỏi.
Lâm Dực gật đầu: “Nhớ.”
Lâm Khinh Khinh luôn cảm thấy Lâm Dực lại đờ đẫn, cô ấy lo lắng nhìn Tạ Mẫn Thận.
Sau khi nhận được ánh mắt của Lâm Khinh Khinh, Tạ Mẫn Thận bước tới: “Tiểu Dực, ở với anh rễ và chị em một thời gian được không?”
Lâm Dực mong đợi nhìn lên: “Thật sao anh rẻ?”
Cậu bé chợt nghĩ đến gì đó, lắc đầu.
“Anh rể, em muốn ở đây.”
Tạ Mẫn Thận nhìn chằm chằm Lâm Phỏ: “Ông đã nói gì với Tiểu Dực?”
Ông nội Lâm nói: “Tiểu Dực không thèm để ý họ đâu, Tiểu Dực luôn ở bên cạnh ông, hai đứa yên tâm, không có ai bắt nạt Tiểu Dực cả, có ông nội ở đây.”
Lâm Khinh Khinh không yên tâm chút nào, cảm thấy bọn họ không lừa được ai, hình như Lâm Dục lại nghiêm trọng hơn trước.
Tạ Mẫn Thận thầm nói, đứa nhỏ này hơi tự kỷ, xem ra đã bị nhốt ở một chỗ quá lâu.
Hôm đó, Lâm Khinh Khinh và Tạ Mẫn Thận lần đầu tiên xuất hiện trên bàn ăn của nhà họ Lâm.
Lâm Phổ kích động muốn mời rượu Mãn Thận, có ông nội Lâm, Tạ Mẫn Thận quan tâm đến tâm trạng của ông già, khi anh ấy định uống, Lâm Khinh Khinh đã chặn bằng bàn tay nhỏ bé của mình: “Mẫn Thận không được uống rượu, lát nữa phải lái xe về nhà.”
“Đêm nay hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3509240/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.