Chương 752
Ông nội Lâm cúp điện thoại, hỏi Lâm Phỏ: “Lát nữa Khinh Khinh và Mẫn Thận tới đây, mày vẫn không đi sao?”
Lâm Phổ: “Ba, con không đi, bọn nó có tới, vừa hay con phải nói rõ với bọn nó.”
Ông nội Lâm giêu cợt nhìn con trai: “Được, mày không đi thì cứ đứng đợi ở cửa đi.”
Tạ Mẫn Thận đang lái xe, Lâm Khinh Khinh lo lắng bên cạnh: “Mẫn Thận, còn mắt bao lâu nữa?”
Tạ Mẫn Thận nói: “Sắp rồi, Khinh Khinh, anh nên gọi ông ta là gì?”
Lâm Khinh Khinh nói thẳng: “Lâm Phổ.” Ông ta không xứng được gọi là ba.
Tạ Mẫn Thận cảm thầy tốt hơn là không nên gọi gì cả, nếu ngày nào đó mồi quan hệ ba con của Lầm Phổ và Lâm Khinh Khinh khôi phục, anh ây là con fễ cứ gọi tên mãi cũng không được.
Tới nhà cũ, Lâm Khinh Khinh đầy cửa bước vào.
Lâm Phỏ: “Khinh Khinh về rồi thì mạu khuyên ông, ba muốn đón ông ây về dưỡng lão nhưng ông ấy không nghe lời.”
Tạ Mẫn Thận xuất hiện ở phía sau, ôm Lâm Khinh Khinh: “Đi thôi, anh ở bên em, ông ta không dám làm gì em đâu.”
“Khinh Khinh, em biết, ông sẽ không đi đâu.”
Tạ Mẫn Thận: “Liệu có phải chủ tịch Lâm muốn dẫn ông đi sau đó nhân cơ hội đe dọa tôi và Khinh Khinh, để tôi thả lỏng việc điều tra kỹ lưỡng chuyện Lâm thị2”
Lâm Phổ bị nói trúng tim đen, ông ta dừng lại: “Nói gì thê, ba thấy ông già rồi, không thê ở một mình, lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3502450/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.