Chương 710
Tuy nhiên, cô ấy tự ti chứ không tự tin, cuôi cùng Lâm Khinh Khinh không bước tiếp nữa.
Vừa nãy ba cô ấy làm loạn, có lẽ cô ấy trong mắt Tạ Mẫn Thận rất tệ.
Lâm Khinh Khinh định quay người rời đi, nhưng tất nhiên Tạ Mẫn Thận sẽ không cho phép.
Nếu cô ấy không chủ động thì anh áy sẽ chủ động.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Tạ Mẫn Thận đặt đôi tay khoẻ khoắn lên vai cô ấy rồi mạnh mẽ ôm cô ây vào lòng.
Cằm anh ấy đặt trên đầu Lâm Khinh Khinh, ,giọng nói của anh ây truyền từ đỉnh đầu của Lâm Khinh Khinh xuống: “Nếu ông ta quay lại, hãy gọi cho tôi.”
Lâm Khinh Khinh khẽ “ừm” trong vòng tay của Tạ Mẫn Thận.
Tạ Mẫn Thận nhìn Lâm Khinh Khinh bước vào nhà.
Anh ấy nhìn lên bầu trời.
Dương Nhiễm…
Thời tiết hiện tại ở nước Bắc rất giống với chiến tranh ở Nam Phi.
Khi đó Nam Phi đầy rẫy tiếng pháo, còn bầu trời nước Bắc lại yên tĩnh, thanh bình.
Giờ phút này, anh đột nhiên hiểu ra tại sao em lại luôn ngưỡng mộ anh ở nước Bắc.
Dương Nhiễm, bây giờ em như thế nào rồi?
Có xuyên qua bầu trời ở đó chưa?
Anh đã gặp một cô gái, hình như anh hơi thích cô ấy, nhưng cô ấy đần lắm, luôn sợ hãi anh.
Tại sao cô ấy lại sợ hãi anh?
Em nói sao cô ấy lại sợ anh nhỉ?
Anh làm mọi thứ vì muốn tốt cho cô Ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3502156/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.