Chương 636
Vì thế trong nhà chỉ còn lại Vân Thư với cậu bé: “Tiểu Tài Thần, con nói cho mẹ biết, mẹ có xinh đẹp không, đáng yêu không?”
Cậu bé ngáp một cái, nằm ngủ trong lồng ngực Vân Thư.
Vân Thư nhìn, con của mình, con mình thì không thể đánh.
Lâm Khinh Khinh thay một bộ lễ phục, đi giày cao gót, bắt đâu đợi Hàn Khải Tử tới đón.
Tạ Mẫn Thận gõ cửa: “Mở cửa.”
Hình như anh ấy không thể nói chuyện nhẹ nhàng với ai, luôn là giọng điệu ra lệnh Lâm Khinh Khinh khẽ mở ra một khe hở, cũng không mời anh ấy vào phòng.
Đây cũng là điều mà từ lúc cô ấy bước chân vào giới này, người đại diện đã trăm dặn vạn dặn. Mặc kệ có mỗi quan hệ gì cũng nhất định không thể để người khác phái đi vào phòng.
Lâm Khinh Khinh vẫn luôn kiên trì với những lời này.
Tạ Mẫn Thận chỉ đến kêu cô ấy đi ăn cơm, kết quả cô ấy đã thay xong lễ phục.
“Cô thay đồ sớm như vậy làm gì?”
Lâm Khinh Khinh có dáng vẻ làm sai cúi đầu: “Tôi cũng không có việc gì làm, nên thay quân áo trước.”
Tạ Mẫn Thận: “Vậy tôi gọi cơm lên, chúng ta ăn ở phòng.”
“Phòng ai?” Lâm Khinh Khinh hỏi.
Tạ Mẫn Thận: “Phòng của mỗi người.”
Nói xong anh ấy đóng cửa phòng Lâm Khinh Khinh, xoay người trở lại phòng mình.
Sáu giờ, Tạ Mẫn Hành lái xe về đến nhà, cởi áo khoác ra, ôm lấy con trai cả người âm áp: “Có nhớ ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3502083/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.