Chương 632
Lâm Khinh Khinh có gắng để không đỏ mặt, chiếc iPhone của cô ấy cũng là một màu đỏ rực.
Tạ Mẫn Thận tâm trạng tốt: “Hôm nay cho cậu nghỉ một buổi chiều, bảy giờ tối nay đến dưới lầu đón chúng HỘI: “Vâng, thị trưởng Tạ.”
Trên đường phố của thành phó B, vào mùa đồng nhịp sông của mọi người rất chậm, có những sinh viên đại học cầm guitar đi hát trên đường, Lâm Khinh Khinh là một thành viên của giới âm nhạc, vừa nghe được bước chân đã không dời đi được.
Tạ Mẫn Thận cũng đứng lại đợi cô ấy.
Kết quả đứng hơn nửa tiếng, Lâm Khinh Khinh vẫn còn say sưa.
“Hay đến vậy sao?” Tạ Mẫn Thận cảm thây Lâm Khinh Khinh hát còn tạm được.
Lâm Khinh Khinh gật đầu: “Nếu như Tiểu Thư không từ chức, nhất định sẽ kí hợp đồng với người này.”
Tạ Mẫn Thận đợi đến mắt kiên nhẫn, năm lấy tay Lâm Khinh Khinh đi thẳng vệ phía trước.
Khi bên tai không còn tiếng hát, Lâm Khinh Khinh mới nhìn đến bàn tay đang nắm lấy tay mình.
Nhịp tim của cô ấy đập thình thịch giống như những nốt nhạc, chơi những bài hát hay trên bản piano.
“Nơi này thế nào?” Tạ Mẫn Thận quay đâu hỏi Lâm Khinh Khinh.
Anh ấy phát hiện mình vẫn luôn nắm cô tay của cô ây.
Ý thức được mình thất thó, lập tức buông tay: “Chọn nơi này, vào thôi. “
Giọng anh ấy lại như ra lệnh cho người khác.
Lâm Khinh Khinh tiền vào ngay sau anh ây, chủ tiệm đi lên nghênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3502079/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.