Chương 577
Bây giờ anh rất bình tĩnh, là sự yên tĩnh trước cơn bão.
Để bản thân chết nhẹ nhàng hơn, Vân Thư chủ động chay quanh nhà, đông, tây, nam, bác, lây hết đồ ăn vặt cô giấu đề lên bàn.
Kết quả là đầy bàn cà phê.
Tạ Mẫn Hành chịu đựng cơn đau ở thái dương, nhắm mắt hít sâu một hơi: “Còn không?”
Có bón góc đông tay nam bắc, thì sẽ có bôn chỗ trên dưới trái phải?
Vân Thư cẩn thận gõ ngón chân Tạ Mẫn Hành: “Chồng, dưới sô pha.”
Tạ Mẫn Hành đứng dậy: “Em nói cho anh, em đang mang thai lễ nào quỳ trên mặt đất, cúi người giấu đồ ăn vặt sao?”
Ừm, hay cho đông tây nam bắc còn có tâm đỏ.
Vân Thư ơi là Vân Thư.
“Không, em dùng chân đá. Nhưng em mua chỉ để nhìn cho thỏa mãn cơn đói của mình.”
Vân Thư giải thích quá yếu ót bắt lực.
Lúc này, trước đồ ăn vặt.
Trước bài học của Tạ Mẫn Hành, chuyện Vân Thư không đủ quan trọng.
Trước mặt đồ ăn vặt, đồ ăn vặt là lón nhất.
“Ông xã, em đang có thai, không chạy được.”
Tạ Mẫn Hành đúng là, tức giận đến mức muôn chạy bộ.
“Không thể chạy thì chép sách hướng dân, trong đó có tất cả các loại đồ ăn vặt, công thức nâu ăn, còn có lượng calo, em chép hết ra, chữ không ngay ngăn thì việt lại.”
Vân Thư vừa nghe, đồ ăn vặt nhiều như vậy, ít nhất cũng hơn hai mươi gói, sao chép hết?
Cô không.
“Hức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3502027/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.