Sau đó, cô ta lại gọi điện cho Đàm Trung: “Alo, chồng cũ, anh có quên gửi tiên cho Đàm Nhạc không thê?”
Bây giờ Đàm Trung mới nhớ ra, ông ta quả thực không gửi. Trước đây chuyện này đều do Vương Sạn 6 lãng, ông ta chưa từng để ý “Gần đây anh bận, quên mật. Bây giờ anh sẽ bảo phòng tài vụ của công ty chuyền tiền cho Đàm Nhạc. Đúng rồi, một tháng bao nhiêu tiền?”
“Năm triệu, con lớn rồi, nâng lên mười triệu đi.” Vương San thực sự rất lo lắng cho Đàm Nhạc.
“Được.” Đàm Trung đồng ý.
Sau khi cúp điện thoại, cô đi dép lê ra ngoài, trong nhà có ba người giúp việc, người nhỏ tuổi nhất, Vương San đã bảo đến trường học tập rôi.
“Ngươi nói đi, Hoàng thượng không vội thái giám vội. Sao ta lại là thái giám?”
Ba người giúp việc nhìn nhau, lại là kiểu hỏi một đằng trả lời một nẻo gì đây?
Liệu có phải đang đọc lời thoại không?
Không bình thường cũng có thể hiểu được, nên họ tiễp tục làm việc của mình.
Lâm Khinh Khinh trải qua giai đoạn chuyên Tiếp ‹ ở nhà, các buôi biểu diễn của cô ấy xệp kín, bác sĩ nói có thai sáu tháng vần có thể đi làm, chỉ cần hàng ngày hoạt động nhiều hon là được.
Cho nên Vân Thư vẫn kiên định đi làm lúc cô lầy được danh sách biểu diễn của Lâm Khinh Khinh, cô hỏi An Kỳ: “Có phải cô ấy điên rôi không?”
An Kỳ bình tĩnh nói: “Hiện tại công ty nhận đủ loại người, Lâm Khinh Khinh không phải lp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3375534/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.