Tạ Mẫn Hành đã chuẩn bị xong bắt ngờ nhưng lại bị lời nói của Vấn Thư giáng một cây gậy vào đầu: “Bảo bối, là hôm nay đó.”
“AI Chúng ta kết hôn tròn một năm rồi.”
Thời gian một năm trôi qua thật nhanh.
Cô xoa nhẹ chiếc bụng tròn xoe: “Tại sao lại có thêm thằng nhóc này nữa?”
Tạ Mẫn Hành cũng xoa bụng cộ: “Sớm biết có ngày này, có lễ thằng bé đã được sinh ra rôi.” Anh cũng không nhịn lâu như thế.
Anh ôm lấy Vân Thư, nói bên tai CƠ: “Em từng nói qua hai tuần là có thê rôi.
Ơ… Vân Thư nhìn thấy ánh mắt Tạ Mẫn Hành thì lập tức rụt cô lại, xem ra đêm nay cô chạy trời không khỏi nắng.
Không phải Chu Yên đang rửa tiền mà cô ta đang thực hiện vụ lừa đảo.
Đồng nghĩa với đang phạm pháp.
Trên tòa nhà cao tầng của Tạ Thị, vụ việc mà Tạ Mẫn Hành cho người đi điều tra cuối cùng cũng có kêt quả.
“Ông chủ, không phải tôi phàn nàn nhưng từ khi Chu Yên được thả vệ, cách Ìàm việc của cô ta đã ¡ thay đồi hoàn toàn, bây giờ cô ta cẩn thận tỉ mỉ đến mức khiên cho người khác không thẻ tìm thấy kế hở.” Thuộc hạ than phiền với Tạ Mẫn Hành.
Tạ Mẫn Hành đọc tài liệu trong sách, anh thấy nhưng chưa muôn chỉ ra: “Đàm Trung muốn đến nước Nam phát triển.”
Thuộc hạ: “Đại khái là như thế, ở thành phố A không ai có thể vượt qua Tạ Thị, lại cộng thêm một tập đoàn Vân Thị, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3375399/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.