Tạ Mẫn Hành lại bị Vân Thư ra lệnh bắt buộc phải ngủ cùng cô, điều hạnh phúc nhất của một phụ nữ mang thai chính là ngủ.
Tạ Mẫn Hành cũng muốn ngủ cùng cô.
Buổi tối, hai vợ chồng nắm tay nhau đi dạo trên con đường nhỏ trong rừng.
Đối với Tạ Mẫn Hành thì đây chính là khoảng thời gian hạnh khiết nhất.
“Chồng, mặc dù em không muốn nhắc đên việc này, nhưng em vẫn phải nói cho anh biết, Nam Liêu có tham gia vào chuyện hãm hại anh và Cao Duy Duy.”
Tạ Mẫn Hành: “Anh biết, anh vẫn luôn cho người theo dõi Nam Liêu, ở nước Bắc còn có đồng bọn của cô”
“Chu Yên?” Đây là người đầu tiên xuất hiện trong đầu Vân Thư.
Tạ Mẫn Hành: “Gần như là cô ta, bây giờ chỉ thiếu chứng cứ.”
Lần này Chu Yên rất thông minh, cô ta làm cho bản thân trở nên trong sạch, Tạ Mẫn Hành đã cho người đi điều tra nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa có kêt quả.
Trong lòng Vân Thư đã nhận ra bọn họ đều ghen tị với cuộc sông vui vẻ hạnh phúc của cô, luôn muốn tách cô và Tạ Mân Hành ra.
Tại sao con người lại có tâm lý kỳ quặc như vậy?
Triết học là một vấn để mà Vân Thư không thể nghĩ ra.
Cô dứt khoát vứt cho Tạ Mẫn Hành: “Chồng, anh phân tích cho em một chút, trong số những người con của quốc vương nước Nam, cuối cùng ai sẽ trở thành quôc vương mới?”
Tạ Mẫn Hành: “Tránh xa Nam Mặc.”
Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3375339/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.