Tạ Mẫn Thận trấn an tinh thần đang căng thẳng của Lâm Khinh Khinh.
Lâm Khinh Khinh gật đầu, hơi thỏ không đều.
Tạ Mẫn Thận đi lên phía trước, đấm vào da thịt, đá vào xương sườn, tên fan cuồng đau đến chết đi sông lại.
Lâm Khinh Khinh đứng dưới đèn đường, ánh đèn tràn ngập màu vàng, bóng lưng của Tạ Mẫn Thận cao lớn, ngũ quan góc cạnh, cương nghi…
Vừa nãy Lâm Khinh Khinh chỉ liếc một cái rồi cúi thấp đầu.
Trong lòng cô ấy bật lên một câu nói: Chỉ một ánh mắt, như yêu vạn năm.
Xe cảnh sát đã đến với tốc độ nhanh nhất: “Vừa nãy là ai báo cảnh sát?”
Lâm Khinh Khinh giơ tay: “Là tôi.”
Cảnh sát: “Có chuyện gì?”
“Tôi bị người ta bám theo.”
“Tất cả mọi người theo chúng tôi về đồn cảnh sát.” Cảnh sát cũng đưa Tạ Mẫn Thận đi theo.
Sau khi điêu tra rõ vụ án và trích xuât Camera, cảnh sát nói với Lâm Khinh Khinh: “Phụ nữ ra ngoài một mình không an toàn, lại còn ra ngoài vào lúc nửa đêm, gọi điện thoại bảo người nhà đến đón CÔ, việt một bản tường trình là có thể rời đi.”
Sau đó nói với Tạ Mẫn Thận: “Thưa anh, chúng tôi thực sự xin lỗi vì sự hiểu nhằm, là do chúng tôi bát cần.”
Tạ Mẫn Thận: “Các anh làm đúng, làm việc rất cẩn thận.”
Lâm Khinh Khinh nhìn bầu trời bên ngoài, câm điện thoại trong tay nhưng cỗ ấy không biết nên gọi cho ai.
Tạ Mẫn Thận thấy thế thì hỏi: “Tại sao không gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3362682/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.