Người phụ trách cúi người, gật đầu liên tục.
Đàn ông đợi vợ là người có sức hấp dẫn nhất, Tạ Mẫn Hành đứng một chỗ đợi Vân Thư đi ra mà không hề cảm thấy phiền chán chút nào.
Trong mắt người ngoài, dường như cả người Tạ Mẫn Hành đều được bao phủ bởi một vâng sáng lạnh lẽo, không ai dám tới gần, cũng không thể nhìn nhiều.
“Khinh Khinh có lên, tớ đi trước đây, chồng tớ vẫn đang đợi ở bên ngoài.
Vân Thư nói xong thì vui vẻ chạy ra ngoài, khi đối mặt với bức màn đỏ, cô đã điêu chỉnh lại hơi thở của mình, chậm rãi đi ra ngoài: “Chồng, em ra ngoài rồi.”
Dáng vẻ ngoan ngoãn, nếu như Tạ Mân Hành bị vẻ ngoài của Vân Thư lừa thì chính là bản thân anh ngu ngốc.
“Vừa nãy chạy có mệt không?”
Vân Thư: ?
Tạ Mẫn Hành: “Lần sau lúc muốn lừa anh thì nhớ phải điều chỉnh lại hơi thở của mình, đừng chỉ quan tâm đến bước chân.”
Hóa ra là hơi thỏ đã để lộ hành động vừa nãy của cô.
Vân Thư: “Anh không yêu em.”
“Anh yêu em.”
“Anh yêu em thì sẽ không vạch trần Chi Lời nói của Vân Thư mãi là chân lý.
Vị trí trung tâm được người phụ trách giữ lại cho các nhà đầu tư, Lâm Khinh Khinh đeo mặt nạ trắng nhẹ nhàng bước xuông từ trên sân khấu: “Xin chào: mọi người, tôi là thí sinh số năm.”
“Lâm Khinh Khinh, anh yêu em.”
Dưới sân khấu đã có người hâm mộ nam nhận ra Lâm Khinh Khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3362620/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.