Sau khi tiên Tạ Mẫn Tây vê, Tạ Mẫn Hành cởi áo khoác, quỳ một chân trước mặt Vân Thư, hai tay nắm chặt bàn tay cô: “Tiểu Thư, trước khi anh giải thích, có một điều anh phải nói với em đó là anh yêu em, chỉ yêu một mình em, đời này của anh hết lòng với hôn nhân, trung thành với tình yêu, dành trọn tật cả cho một người con gái tên là Vân Thư. Anh chỉ yêu mình em.”
Trong đôi mắt của Vân Thư không có sức sông: “Giải thích.”
Tạ Mẫn Hành kế hết toàn bộ chuyện mà anh đã trải qua, từ lúc anh rời khỏi nhà cho đến khi bị người ta hãm hại, không bỏ qua bắt kỳ I một chỉ tiết nào: “Tiêu Thư, có một số người phải trả giá cho những hành động của bọn họ. Anh sẽ chứng minh tình cảm của anh dành cho em.”
Vân Thư hỏi: “Anh đã ra ngoài như thê nào?”
“Anh trèo ra từ ống thông gió.”
Vân Thư đau lòng mím môi: “Giữa anh và Cao Duy Duy thực sự chỉ là một môi quan hệ cũ sao?”
“Đúng.”
“Lúc chúng ta kết hôn, anh còn yêu cô ấy không?” Vân Thư rất để ý đến chuyện này.
Tạ Mẫn Hành rơi vào im lặng, anh không muốn lừa dối Vận Thư.
ˆCó phải tại anh ghét những người đàn ông lăng nhăng, cho răng lầy em rôi thì anh phải nói yêu em vì trách nhiệm?” Những giọt nước mắt của Vân Thư không ngừng tuôn ra.
Hóa ra Tạ Mẫn Hành chỉ là chịu trách nhiệm với cô.
Tạ Mẫn Hành: “Tiểu Thư, em cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3359816/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.