Nói xong vài lời khách sáo, Tạ Mẫn Hành uông cạn ly rượu trong tay, tỏ ý tôn trọng nhà văn đó.
Đàm Trung cũng đến tham gia cuộc trò chuyện, lúc nâng ly chúc mừng, ông ta không cẩn thận bị một người phục vụ va vào, kết quả ly rượu hắt thẳng lên sơ mi màu trăng của Tạ Mân Hành.
“Ôi, xin lỗi cậu.”
Giang Quý đứng một bên khoanh tay xem kịch vui, tại sao lại trùng hợp như thế?
Đàm Trung gọi người đến lau áo Tạ Mẫn Hành, nhưng càng lau thì ,vết ướt càng lan rộng ra: “Hay là tông giám độc Tạ đến căn phòng ở tâng dưới thay áo đi.”
Tạ Mẫn Hành nhìn áo mình, nhà văn vận còn ở đây, hơn nữa ông ây cũng nói: “Mẫn Hành, cậu đi thay áo rồi lại đây, rượu vang dính trên sơ mi không thê khô trong một khoảng thời gian, đề, lâu sẽ lưu lại dâu vệt, không đẹp mắt.”
Tạ Mẫn Hành dùng ánh mắt ra hiệu cho Giang Quý, anh luôn cảm thấy mọi việc rât bât thường.
Giang Quý nhận được ánh mắt của Tạ Mân Hành, thu lại sự cợt nhả của anh ấy.
Không biết tại sao bỗng nhiên Giang Quý lại hiểu được Tạ Mẫn Hành có ý gì.
Tạ Mẫn Hành muốn anh ấy để mắt đến Chu Yên.
Tạ Mẫn Hành đi vào thang máy, ánh mắt của Giang Quý bắt đầu quan sát toàn bộ hội trường.
Chu Yên và Đàm Trung thân mật như thế, tại sao hôm nay cô ta không xuất hiện?
Tạ Mẫn Hành đẩy cửa bước vào phòng 808 của khách sạn, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3358312/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.