Vân Thư hài lòng hừ hừ gật đầu: ‘ da, chồng yêu em nhiều vậy.”
“Chồng không yêu em thì yêu ai. Rửa tay rội đi ngủ một chút, tan làm anh sẽ đến đón em.”
An Kỳ nhìn ở bên cạnh, không ngừng lắc đâu, đợi sau khi Tạ Mẫn Hành đi, An Kỳ mới dám nói: “Chậc chậc, Tiểu Thư cô phế rôi, Cô hoàn toàn bị chồng nuôi phế rồi.”
Vân Thư nghiêm túc gật đâu, hơn nữa còn nói: “Tôi cũng cảm thây vậy, bây giờ quân áo đưa đến tay com dâng đến miệng, ngay cả nút áo sơ mi của tôi cũng là chồng tôi gài cho.”
Thể hiện ân ái, An Kỳ không khỏi có xúc động đánh Vân từ Sau đó, đột nhiên vẻ mặt Vân Thư sâu muộn: “An Kỳ, cô nói xem tôi như vậy có phải không tốt lắm hay không?
Quá kiêu ngạo rôi?”
An Kỳ vỗ tay chúc mừng Vân Thư: “Chúc mừng, cuối cùng cũng nhận ra bản thân rõ ràng.”
Nhưng một giây sau Vân Thư lại nói: “Dù sao tôi cũng không thay đổi, nên cứ như vậy đi. Dù Sao chông tôi cũng muôn chiêu tôi.”
Trong lòng nhân viên bộ phận đối ngoại: …
Kiểu thể hiện ân ái này, trước giờ chưa từng có ai.
Từ sau khi Nara và Chu Tuân đi, Vân Thư và An Kỳ không còn nơi thỉnh kinh nữa, thành tích của bọn họ bình thường, không lên không xuống, vẫn bị kẹt ở giữa.
Lâm Khinh Khinh bước vào giới ca hát, Vân Thư buông lời hào phóng trong phòng làm việc: “Nếu Lâm Khinh Khinh vào được vòng thi thứ ba thì các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3356855/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.