Ngày thứ hai, thứ ba, thứ tư, tâm phúc của Vương San đều đã rời đi.
Mà người được tuyển vào là do Vương San đích thân chọn, hoặc là trẻ tuôi xinh đẹp, hoặc là xinh đẹp gợi cảm. Hơn nữa còn ký hợp đồng năm năm, năm năm sau, xem bản lĩnh của “bọn họ” thôi, có năng lực sẽ được ở lại, không có năng lực thì sẽ rời đi.
Người lần này cô ta chọn không có một ai tử tê.
Ngày thứ năm, Vương San đột nhiên xuật hiện, đi “bắt gian” trên giường, buổi tồi đệ đơn ly hôn.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, đến giờ Đàm Trung vẫn còn đang ngây ra.
Chu Yên càng ngày càng không hiểu Vương San muôn gì.
Đàm Trung ngồi ở bàn ăn, không thể phủ nhận, dẫn Vương San ra ngoài là mặt mũi của ông ta, là biểu tượng của người đàn ông thành công, trẻ trung xinh đẹp, dáng người tốt, điều này rất thỏa mãn sự phù phiêm của ông ta.
Ly hôn, Đàm Trung không đồng ý.
Chu Yên nhìn hai vợ chồng họ, cảnh tượng trước mắt cứ như trở. lại hai mươi năm trước, bà Tạ muôn ly hôn, ông Tạ không đồng ý. Lúc ấy ông nội Tạ cực lực khuyên can, bà Tạ mới đồng ý không ly hôn.
Bây giờ dường như trở lại thời điểm đó.
Ông Tạ chưa ly hôn xong, nhưng Đàm Trung bắt buộc phải ly hôn.
Ý niệm này dường như đã trở thành chấp niệm của Chu Yên.
Đàm Trung muốn ngồi hưởng phúc Sao, năm mơ.
Bản thỏa thuận ly hôn của Vương San đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3356852/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.