Vương San nhận được tin tức, cô ta dừng tay đang gọt táo, người giúp việc nhảy nhót bên tai cô ta: “Phụ nhân, đây nhất định là cô ta quyên rũ ông ‹ chủ thành công rôi, tiện nhân này.”
“Tôi cũng từng dựa vào quyền rũ ông chủ mới ngôi vững ở vị trí phu nhân này.”
Người giúp việc không nói gì, rất lâu Sau, người giúp việc khác lại nói: “Nhưng lúc đó ông chủ không CÓ VỢ, phu nhân không tính là người thứ ba, mà Chu Yên chính là người thứ ba người ngoài kia đều ghét bỏ.”
Vương San đặt táo lên trên bàn trà: “Mấy người lui xuống hết đi.”
“Phu nhân, chúng ta có cần nói cho cậu chủ không?”
“Nói cho Đàm Nhạc? Cô muốn cậu ta chê cười tôi sao, nói tôi bại dưới ¡tay một bà già?” Vương San cũng cân mặt mũi có hiểu không.
Người giúp việc: “… Phụ nhân, bây giờ không phải là vẫn để thể diện có quan trọng hay không.”
“Ây da, mấy người đi đi, lảng vảng bên tai tôi, phiên chết đi được, để tôi nghĩ làm sao đã.”
Độ tuổi này của Vương San, cô ta một mực muốn đến ảnh thị Hàn Hoặc phát † triển về phương diện phim ảnh, mỗi lần nhắc đến với Đàm Trung, ông ta đều không thèm để ý đến, cứ máy ngày là quên mắt.
Sao Chu Yên lại vào được?
Xem ra Chu Yên đã mát gì đó.
Vương San đứng dậy soi mình trong gương, sao Đàm Trung lại mờ mắt nhìn trúng người phụ nữ già như Chu Yên mà không để ý đến cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3355646/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.