Vân Thư chạy tới bàn trang điểm, lục lọi tìm kiếm, cuối củng cũng tìm được que thử thai, chỉ vào nó và nói với Tạ Mẫn Hành: “Anh xem, anh xem, là thật đó, hai vạch.”
Giây trước Tạ Mẫn Hành vẫn đang nỗi giận, nhưng trong khoảnh khắc anh nhìn thây que thử thai thì lại giông như bị dội cho một gáo nước lạnh.
“Anh đợi một chút, còn có giấy siêu âm, để em đi tìm.”
Tạ Mẫn Hành bắt ngờ đến choáng váng, dường như anh không có cách nào để điều khiển hành động của mình, anh bước đến một cách cứng nhắc, giơ tay nhận lấy que thử thai trên tay Vận Thư, xem đi xem lại hết lần này đến lần khác, như thể đã quên mắt những con số cơ bản nhất, một, hai, là hai vạch, đếm lại một lần nữa, một, hai, vẫn là hai vạch, tiếp tục đếm: “Hai vạch.” Vân Thư chỉ vào tờ hướng dẫn sử dụng, nói: “Hai vạch tức là đã có rôi.
Có rồi.
Sau đó, Vân Thư lấy tờ đơn của bệnh viện, trên đó cũng viết là đã mang thai.
Tạ Mẫn Hành nhìn ngày tháng trong tò đơn, lại nỗi giận: “Em biệt rõ mình đã mang thai mà vẫn đi đua xe.”
Vân Thư im lặng.
Sau đó, chiếc mông nhỏ của Vân Thư phải chào đón bàn tay to lớn của Tạ Mẫn Hành, đau rát.
Đánh vào mông thực sự quá xấu hỗ.
Vân Thư đột nhiên bật khóc: “Tạ Mẫn Hành, anh đánh em, anh bạo lực gia đình. Em không sống với. anh nữa, em muốn ly hôn, muôn về nhà, muốn nói cho ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3343637/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.