Hắc lùng ngồi, vào ghế chính, những người khác ngôi xuông: “Trùm ma tuý, gọi mọi người tới họp gấp có chuyện gì à?”
Tên trùm ma túy nhìn Dương Nhiễm đầy ẩn ý nói: “Những người nước Bắc sắp đi, lại có đám người mới, số người và tiếp tế của đám người mới gấp ba lần lần này. Ý tôi là Tạ Mẫn Thận đã biết rất nhiều thông tin vê chúng ta từ những người nội bộ, nếu cậu ta sống sót trở về, e là sẽ gây bắt lợi cho chúng ta.”
Dương Nhiễm nửa mở mắt, nâng mi mặt chậm rãi nhìn chằm chằm trùm ma túy: “Diệt khẩu?”
“Cô Dương nói đúng.”
“Nếu dám giết anh ấy, tôi sẽ giết cả nhà anh.”
Phòng họp im lặng.
Hắc Hùng còn không khống chế được chị Nhiễm, ai dám nói lời nào, là tự tìm cái chết.
Trùm ma túy cười: “Thật ra cô Dương thích Tạ Mân Thận, chỉ bằng chúng ta bắt cậu ta tới đây ở bên CÔ, cũng có thể không cần giết cậu ta.”
Dương, Nhiễm cười lạnh lùng: “Anh cảm thấy Tạ Mẫn Thận giống như anh sao? Tôi nói cho anh biệt, tôi không đánh lại Tạ Mẫn Thận, thì anh sừng: nghĩ làm gì.”
Hắc Hùng: “Tôi cũng không thể đánh bại Tạ Mẫn Thận.”
Hắc lão đại nãy giờ im lặng, vừa mở miệng đã nghe rất nhát gan.
Anh ta thực sự không thể đánh bại Tạ Mẫn Thận, có một lần Tạ Mẫn Thận đột nhập căn cứ của Mafia vào ban đêm, đánh nhau với anh ta.
Dương Nhiễm nói: “Người nước Bắc, ai dám động, thì tôi giết cả nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3331995/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.