“Đủ rồi.” Ông Tạ không muốn nhớ lại quá khứ.
Vân Thư bĩu môi: “Hoá ra ba cũng biệt mình làm bao nhiêu chuyện sai trái, không dám nghe à. Ba, đúng là me yêu ba, nếu là Tạ Mẫn Hành dám thể, con sẽ bóp chết ngay. Bóp chết cũng chưa đủ, con còn phải tách họ ra chôn, chết cũng không cho họ gặp nhau. Có sự so sánh ba sẽ biết phụ nữ bình thường đáng sợ như thê nào.
Ba nói xem, mẹ yêu ba chết đi sông lại nhiều năm như vậy, vậy mà người ba tin lại là Chu Yên. Phu thê kết tóc, niềm tin cơ bản nhất cũng không còn, tình yêu đã bị ba làm hao mòn hết, không chừng còn có xu hướng bạo lực, sao có thể tiếp tục sống được với ba được? Ly hôn sớm giải thoát sớm.”
“Mẹ con nói với con như vậy sao?”
Vân Thư vươn tay chỉ vào mắt: “Con không mù, con nhìn tận mắt. Nếu không yêu một người sẽ không ở bên người đó hai mươi năm, còn sinh ba đứa con?”
Vân Thư hỏi: “Ba, ba biết Suy nghĩ thật sự của mẹ rôi, ba định sẽ n gi?”
“Dù sao thì ba cũng sẽ không ly hôn.”
Lúc này Vân Thư nghỉ ngờ, ba chồng ngôi lên chức chủ tịch công ty như nào, không có EQ, IQ cũng tháp.
Vân Thư lại hỏi: “Ba, ba có yêu mẹ không? Hôn nhân không có tình yêu là cực hình đối với hai người. Nếu yêu thì nghĩ cách theo đuổi, nêu không yêu thì nhớ cả hai bên đều tự do.”
Vân Thư nói xong đứng dậy rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3331981/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.