Nhưng con mong Chu Yên có thể làm tiu đây, vì luật hôn nhân nước Bắc chúng ta quy định rõ ràng nêu phá vỡ hôn nhân thì phải ngôi tù, thân phận và địa vị của ba mẹ đặc biệt, vừa hay có luật này bảo vệ. Nếu thật sự là tiu đây, bị nhốt cũng phải mười năm tám năm, lúc ra ngoài cũng đã tám mươi, ai còn tiếc. Nên mẹ à, tới lúc đó mẹ là người thắng. Lúc đó, cháu trai cháu gái đây nhà, con cái hiểu thuận, gia đình êm đẹp, cuộc sông mỹ mãn.
Tiền tài, quyền lực, địa vị, khí chất, sắc đẹp, danh vọng, cuộc sống, gia đình… mẹ đều có. Mẹ, mẹ thăng rôi.’ Chu Yên không biết lời nói của Vân Thư tức chết người khác, hôm nay coi như là được một bài học.
Nếu Chu Yên bị cao huyết áp, lúc này có lẽ cân gọi xe cập cứu.
“Nên mẹ ơi, đừng vì một con chó cái mà có thêm nêp nhăn, có được không. Mẹ xem rõ ràng người ta gọi mẹ là chị, nhưng bản thân lại trông như một bà già.”
Bà Tạ vẫn còn mắc trong lời nói của Vân Thư, Vân Thư lại bắt đầu độc miệng.
Tạ Mẫn Hành đang ở dưới lầu xem đoạn phim Vân Thứ chế giễu Chu Yên từ cấp dưới, cái miệng nhỏ nhắn này rõ ràng là rất ngọt ngào, nhưng nói chuyện lại độc chêt người khác.
Vệ sĩ luôn bí mật bảo vệ Vân Thư và bà Tạ thầm gửi một đoạn video cho Tạ Mẫn Hành, hơn nữa còn khuyến cáo anh: “Phu nhân dũng mãnh quá, anh cứ từ từ.”
Vân Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3319093/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.