🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vân Thư hiểu như không hiểu: “Vậy để tôi lọc lại chút đã, anh nói nhiêu quá rồi.” Thực ra Vân Thư vận chưa hiêu, những nêu như trực tiếp nói không. hiểu thì mất mặt quá, cho nên mới nói suy nghĩ lại một lúc.



Tạ Mẫn Hành nhìn ra ý của Vân Thư, chỉ cảm thấy ô ông trời công bằng, ông trời có thê cho Vân Thư một vẻ ngoài xuất tục, linh hồn thú vị, nhưng lại cho cô một bộ não chậm chạp: “. . Vậy được, từ từ hiểu, không hiểu ở đầu thì cứ hỏi tôi.”



Vân Thư lại ôm chăn mỏng ngồi ở bên cạnh, ngồi trên giường với tư thế giông Tạ Mẫn Hành, lưng dựa vào giường, hai chân khép lại, tay chống lên mặt nghiêm túc suy nghĩ.



Tạ Mẫn Hành lo lãng cô bị lạnh, đang mùa đông, dù cho CÓ ấm thì không đắp chăn cũng sẽ cảm lạnh. Nên anh lập tức vén chăn của mình ra: “Đắp lại đi.”



*Ô, được.” Vân Thư ném chăn mỏng, chui vào trong chăn của Tạ Mẫn Hành. Tứ chỉ của cô lạnh lẽo, nên cần lò sưởi Tạ Mẫn Hành đến làm ấm.



Nửa tiêng sau, Tạ Mẫn Hànhđọc đến trang sách cuối cùng, Vân Thư mới giật mình vui vẻ: “Tôi hiểu rồi, ý anh là tôi không thích hợp.”



Lúc này Tạ Mẫn Hành muốn hỏi Vân Thư, giọng điệu vui vẻ đó của cô là nghĩ thông suốt sau này phải làm gì nên vui vẻ? Hay là vì hiểu được ý của những lời nói vừa rồi nên vui vẻ?



Tạ Mẫn Hành gật đầu: “Đúng, chính là ý này.”



“Vậy sao anh không nói thẳng,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3093343/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.