Vân Thư khẽ gật đầu: “Vâng, sợ lạnh.”
Ông nội Tạ không còn lời nào để nói.
Vân Thư nhìn hai anh em Tạ Mẫn Hành và Tạ Mẫn Thận ngôi trên sô pha thoải mái, trong lòng cô luôn mắt cân bằng, mắt hứng. Cho nên lập tức đựa ra ý tưởng: “Ông nội, vợ chông vôn là một thệ, vinh nhục cùng hưởng, chỉ bằng để chồng con thay nửa tiêng đó cho con.
Đầu ông nội Tạ nhìn về phía Tạ Mẫn Hành, hiềm khi Tạ Mẫn Hành hài hước: “Ông nội, vợ chồng một thể, cũng phải thưởng phạt rõ ràng.”
Vân Thư phòng khuôn mặt nhỏ nhắn tố cáo Tạ Mẫn Hành: “Ông nội không có trừng phạt, chỉ là đang rèn luyện chúng ta, vì tốt cho chúng ta. Hơn nữa, chạy bộ tốt cho sức khỏe, em là vì tốt cho anh.”
Tạ Mẫn Hành đi qua, bề công chúa Vân Thư lên: “Nói đàng hoàng, nêu tốt cho chúng ta, sao em không đi rèn luyện?”
Vân Thư không thẹn thùng, mặc kệ ông nội Tạ, Tạ Mẫn Tây và Tạ Mẫn Thận có như không có, trực tiếp ôm cổ Tạ Mẫn Hành: “Còn không phải vì người ta yêu anh sao?” Dút lời, cô chớp chớp mắt, đúng là cô gái nhanh nhẹn đáng yêu.
Tạ Mẫn Hành: Đúng là ngày không may.
Cuôi cùng, Tạ Mân Hành và Tạ Mân Thận chạy vòng quanh núi một tiêng vào mùa đông, một người cảm thán: Đã cưới một người vợ thiếu đòn. Một người cảm xúc: Có một cô em gái thiêu nợ.
Ông nội Tạ thì ngồi trong xe, luôn thúc giục. hai người “tản bộ”: “Nhanh lên, xe của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3093289/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.