Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Vân Thư và Tạ Mẫn Tây lại đi “rèn luyện sức khỏe”.
Sau đó lại quay về ngủ. Tạ Mẫn Hành nhìn như không nhìn, trong lòng anh rất mong chờ thành phẩm mà Vân Thư làm ra, luôn cảm giác năm nay sẽ rất khác biệt.
Buồi sáng đi mua trái cây, hạt dựa làm đô tết với Tạ phu nhân, buổi trưa ở nhà ăn cơm xong ngủ trưa một lát rôi đi ra ngoài mua pháo hoa với Tạ Mẫn Tây.
“Chị dâu, pháo hoa này thật tiện, một đồng cả một năm.” Tạ Mẫn Tây là cô gái ngôc “chưa từng thây qua thế nh cầm lấy cây pháo hoa nói với Vân Thư.
Vân Thư nói: “Chị cũng cảm thây đẹp, chúng ta mua nhiều chút. Còn có cái kia băn ra giông như sao cũng rất đẹp mắt, cứ lấy hai loại này, môi loại mây chục gói đi.”
Tạ Mẫn Tây nói: “Cái đó cũng muốn.” Vân Thư: “Ba khẩu pháo kia cũng muốn.”
Tạ Mẫn Tây: “Còn có pháo kia nữa.”
Vân Thư: “Chúng ta đừng mua dây pháo nữa, quản gia trong nhà nhât định sẽ nói.”
Tạ Mẫn Tây gật đầu.
Cốp xe lại bị nhét đầy, về đến nhà, lại lén lút di chuyện toàn bộ đồ đạc trong côp xe lên chiễc xe không thường xuyên lái.
Sau bữa tối, hai người họ lại đi “đi dạo” đến hơn chín giờ mới trở về phòng.
Tạ Mẫn Hành mơ hồ biết Vân Thự đi mua cái gì, chỉ là anh không rõ môi ngày Vân Thư đều bận cái gì.
Vốn định đùa chuyện vợ nhỏ mua quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3093182/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.