Tạ Mẫn Hành quay lại đỡ cô dậy, nói: “Nội quy của ông, vào ngày ct cuồi cùng của môi năm, chúng ta phải. tổng kết những cảm ngộ của năm; niêm VulÏ, nỗi buồn, thu hoạch, hồi tiếc. Năm nay em đã qua cửa, nên em chắc chắn là đối tượng trọng tâm của ông nội.
Vân Thự nghe xong lập tức tỉnh ngủ: “Điều này giồng như kỳ thi cuối kỳ sao? Sau đó còn phải đạt tiêu chuẩn, tốt, xuất sắc sao?”
Tạ Mẫn Hành đột nhiên nghĩ đén việc lừa Vân Thư, anh gật đầu.
Vân Thư trực tiếp ôm chặt tay Tạ Mẫn Hành không buông: “Chồng, hàng năm anh đều nói gì vậy?”
Tạ Mẫn Hành: “Tôi và em không giỗng nhau.”
Vân Thư: “Anh nói thử để em tham khảo.”
Tạ Mẫn Hành ngồi bên giường nói; “Năm nào tôi cũng rót, em còn muôn tham khảo sao?”
Vân Thư: “… Rớt có bị phạt không?”
Tạ Mẫn Hành: “Chạy ba vòng quanh nhà chúng ta.”
Sau khi Vân Thư làm được công trình lớn lao, đã thề tuyệt đối không chạy vòng: “Chạy nửa vòng đã mệt chêt rôi.
Tạ Mẫn Hành: “Vợ ngoan, tự nghĩ cách nhé.”
Tạ Mẫn Hành rút tay ra, đứng dậy sải bước đi ra ngoài, lúc Vân Thứ không nhìn thấy thì nhêch môi vui vẻ xuống lầu.
Tạ Mẫn Hành rất chờ mong năm mới này vợ anh sẽ cho bọn họ niềm vui bât ngờ gì.
Tạ Mẫn Hành rảnh rỗi, Vân Thư ở trong phòng, gập đến độ như kiến bò trên chảo nóng.
Cô căng thẳng thì thích gặm móng tay.
Giờ phút này, ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3093166/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.