Trong lúc Tạ Mẫn Hành ngây ngốc, Vân Thư đã kiếng mũi chần lên nhanh chóng hôn lên mặt anh một cái.
Giờ phút này, Tạ Mân Hành rât muôn ôm Vân Thư, hung hăng tàn sát trên môi cô, nhưng anh sợ dọa cô, từ khi kết hôn đến giờ anh ăn đậu hũ của cô đã không đếm được số lần…
Vân Thư nghiêng khuôn mặt nhỏ nhắn làm nũng với Tạ Mẫn Hành: “Ông xã, em cảm thấy bàn đó rất được, chúng ta đừng kén chọn được không?”
Tạ Mẫn Hành: “Nếu em cảm thấy, không thoải mái thì chúng ta sẽ đồi.”
Vân Thư: “Vâng vâng vâng.” : Trở lại văn phòng, bàn đã đặt xong, quản lý Mao đích thân đi đến: “Tổng giám đốc, bàn của cô Vân đã xong rÔi, buổi chiều máy tính mới đưa qua đây, buổi sáng tôi sẽ đích thân dẫn cô Vân đi làm quen với hoàn cảnh công ty, anh thấy thê nào?”
Tạ Mẫn Hành gật đầu: “Đi đi, có chuyện gì hãy gọi điện cho tôi.”
Vân Thư đưa Tạ Mẫn Hành đến cửa công ty, lưu luyện không rời tiễn Tạ Mân Hành đi.
Tạ Mẫn Hành nhìn biểu cảm Vân Thư muôn khóc lại nghẹn, anh an ủi: “Sẽ không có người làm khó em, em yên tâm.”
Mũi Vân Thư có chút chua xót, tóc mái dài tự cho là đã che mắt, giọng điệu thoải mái nói: “Cái này thì em yên tâm, đây là công ty của Tần Ngũ, dù sao em cũng là chị dâu của cậu 1a, còn có người dám ức hiếp em sao.”
Tạ Mẫn Hành: “…” Ngốc, đây là công ty của chồng em đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3093111/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.