Chương trước
Chương sau
Tạ phu nhân: “Bà là ai?”

Mẹ, chúng ta mau đi thôi.” Tạ Mẫn Tây muốn đề cho nhà Lưu Hạo Trạch một ¡ đường sông, lại có người cô tỉnh muốn tìm đường chết.

“Đi? Cô sợ mẹ biết chuyện đáng xấu hỗ của mình à?” Mẹ Lưu Hạo Trạch lại nhìn Tạ phu nhân nói: “Con gái bà quyên rũ con trai tôi, còn dẫn nhau về nhà gặp tôi, muôn yêu đương với con trai tôi, tôi để cho cô ta làm việc, cô ta còn đập chén vỡ đầy đắt, sau này.

con trai tôi còn phải ra nước ngoài, con gái bà còn muôn vọng tưởng đeo bám một bước thành phượng hoàng, đúng là nực cười.”

Tạ phu nhân đi tới, tặng bà ta một cái tát.

“Giữ cái miệng cho sạch sẽ chút.”

Bồ Lưu Hạo Trạch bị Tạ phu nhân thu hút, nhìn thầy hỗ cái nhà mình đang lườm, lập tức vội vàng thu hồi tầm mắt.

“Đúng là hồ ly tinh, chẳng trách lại có thê sinh ra đứa con gái như vậy.” Mẹ Lưu Hạo Trạch càng muốn làm tới.

Mẹ Lưu Hạo Trạch muốn đưa tay „ đánh Tạ phu nhân, lại bị ông Tạ bắt được: “Cút.”

Vân Thư nhìn thây Tạ Mân Tây tức giận đên mức cả người phát run, hơn nữa người xung quanh càng ngày càng nhiêu, Vân Thư lập tức cởi khăn quàng cô, cởi cả áo gió tiện tay ném cho Tạ Mẫn Hành, vén tay áo lên: “Rác rưởi, lần trước tôi không đánh cho bà đến mức ba mẹ không nhận ra thì bà quên nhanh vậy sao, được!

Lần này coi như miễn phí cho bà chỉnh lại cả mặt luôn.”

Vân Thư đầy ông Tạ ra, hùng hỗ xông tới.



Nhanh như chớp, một chiêu chế địch.

Mẹ Lưu Hạo Trạch quỳ rạp trên mặt đất, miệng vẫn còn chửi bới.

Vận Thư trực tiếp đè mặt bà ta xuống đất, đầy › Vôi, lại còn ở công trường, người đến người đi, mặt mẹ Lưu Hạo Trạch chảy máu rất nhanh.

Lúc này Vân Thư mới thở ra, lôi bà ta đứng thẳng. dậy, túm tóc, lần trước đã đám vào mũi bà ta, lần này trực tiếp đấm vào mắt, biến mắt bà ta trông không khác gì con gấu trúc.

Hai hốc mắt trên mặt chảy máu, bà ta đau đón lăn lộn, Vân Thư phủi tay đứng dậy: “Dám sỉ nhục người nhà tôi, đúng là chán sống. Nếu lân sau còn để tôi thấy bà, vậy thì bà cứ chuẩn bị sẵn xe lăn với nạng đi.”

Tạ Mẫn Hành đợi Vân Thư xả tức xong, mới khoác áo gió lên người Cô: “Mau mặc vào, lạnh lắm đấy.”

Lưu Hạo Trạch và ba Lưu Hạo Trạch đứng bên cạnh, không hề đi lên đỡ bà ta dậy, cũng không dám ra tay, chỉ sợ mình sẽ bị đánh.

Vân Thư mặc xong áo lén nhìn sang.

phía Tạ phu. nhân, phát hiện bà ấy và ông Tạ lại vô cùng bình tĩnh, Tạ Mẫn Hành cũng vậy, dường như chỉ có cô và Tạ Mẫn Tây tức giận.

Một lúc lâu sau, Tạ phu nhân mới mở miệng: “Mẫn Hành, hủy hết con đường làm ăn của bọn họ cho mẹ.”

Vân Thư thề, cô chưa bao giờ thấy.

Tạ phu nhân lạnh lùng như vậy, nhất định là bà ây đang vô cùng tức giận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.