“Bà cũng rất tinh tế.” Ông, Tạ đứng bên cạnh Tạ phu nhân, “đây lưng Tạ phu nhân ra ngoài: “Đi ăn cơm trước, ăn cơm xong rôi tinh tế.”
“Không phải, tôi cảm thây hai đứa nó nói rất có đạo lý, trước khi giảm cân là táo, sau khi giảm cân sẽ biến thành trân châu, trực quan kém rất nhiều.”
“Có người thích ăn táo.”
Tạ phu nhân bị ông Tạ đầy ra khỏi phòng ngủ, người giúp việc đã bưng thức ăn vào.
Tạ phụ nhân từ bỏ ý định: “Ông có biết giảm cân tương đương với phẫu thuật thâm mỹ không.”
“Phẫu thuật thầm mỹ đâu dễ dàng như vậy, nêu phẫu thuật thẳm Ôn thật sự dễ dàng thì còn cần làm gì nữa.”
Trong lúc nói chuyện Tạ phu nhân đã ngồi trên ghé, nhìn thức ăn nóng hồi trước mặt, lại nhìn người đàn ông đối diện, trái tim nghẹn ngào nói: “Đàn ông không hiểu.”
“Bà là phụ nữ, bà hiểu là được.” Ông Tạ đặt đũa xong: “Được rôi, mau ăn đi. Tôi đi vào tắm rửa, sau đó ra ngoài ăn.”
Ông Tạ nói xong bắt đầu cởi nút áo.
Tạ phu nhân vốn đói bụng, cầm đũa bắt đầu ăn bữa tối hôm nay.
Sáng sớm, Vân Thư thoải mái lăn lộn trên giường, lúc này mới ý thức được bên giường không có ai.
Vân Thư đã quen với việc này.
Nếu buổi sáng rời giường còn nhìn thấy Tạ Mẫn Hành thì cô mới bất ngờ.
Bà Vân gõ cửa: “Con mau dậy đi, ba và Mẫn Hành đều ở dưới lầu chờ con đó.”
“ii?
Vân Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3093067/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.