“Hôm nay đừng gọi anh ta, hai chúng ta đi thôi.”
Đến phòng ăn, Nara do dự nhiều lần cũng mở miệng hỏi: “Cô và An Kỳ không sao chứ?”
Vân Thư: “Cô nói buổi sáng à?”
Nara gật đầu.
Vân Thư: “Hai chúng tôi không sao, nên thế nào nữa, coi như tôi chưa từng nghe qua lời của, buồi sáng, nếu cô ấy không muốn ở tổ với tôi thì có thể xin điều động với quản lý Mao, không phải công ty có quy định trong vòng một tháng cho phép thay đôi bạn cùng tô sao.”
Nara: “Vân Thư, không lẽ cô thực sự đến công ty chơi sao?”
Vân Thư lắc đầu: “Chắc chắn không hải, tôi muốn chơi tất nhiên sẽ thối ở trường, tôi đã nghỉ học một năm đề làm việc đương nhiên là muốn kiếm tiền. Nhưng t tôi sẽ không đi tìm quản lý Mao xin đổi nội dung công việc, ở công ty tôi chỉ là một nhân viên, nghe theo mệnh lệnh của cập trên là điều cơ bản nhất, tôi cũng sẽ không vê nhà âm ï với người nhà tôi, không bảo bọn họ xã giận giúp tôi, không đến mức đó, hơn nữa quản lý Mao tất nhiên Có sắp xếp của anh ây, tôi tin anh ây.”
Vân Thư nói rất thành khẩn, cũng rất thẳng thắn.
Nara buồng, lỏng, trái tim cũng như rơi xuông. đất: “Vậy nêu cô muôn thay đổi bạn cùng tổ, thì cô có thể chọn tồi hoặc Chu Tuần.”
Vân Thư cắn đầu đũa nói: “Tôi chia rẽ hai người, Chu Tuần sẽ hận chết tôi đó.”
Trên mặt Nara không chút thẹn thùng, mà thoải mái phât
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3093063/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.