Chương trước
Chương sau
Lâm Khinh Khinh: “Cậu và chồng đến sao, muôn phòng nào.”

Vân Thư: “Cái gì vậy, đồng nghiệp của tớ, sao chồng tớ lại có thời gian rảnh rồi ngày nào cũng đi ăn ngon uông thơm với tớ được chứ.”

Lâm Khinh Khinh: “Được được, đã đặt cho các cậu rồi, tên của cậu, tó đi trước, buổi chiều có tiết học.”

“Được, cậu đi đi, tối mai trỏ về Vân Đoan một chuyền, tớ cũng trở về.”

“Ừm, được.”

Trong phòng bao nhỏ, Vân Thư và An Kỳ thỉnh thoảng gặp thức ăn cho Cao Duy Duy: “Nữ thân, cô ăn đi.”

Động tác đó khiến Cao Duy Duy rất bất đặc dĩ, câm đũa động miệng, lại phát hiện thức ăn nơi này đêu động đên trái tim cô ta, phong cảnh cũng rất tốt.

“Nữ thần, ký hợp đồng không?” Vân Thư nhướng mày hỏi.

Cao Duy Duy hỏi ngược lại: “Vân Thư, tại sao cô lại tin tôi, bây giờ đến ký hợp đồng với tôi, sẽ ảnh hưởng đên công ty của cô đó.”

Vân Thư ngồi ngay ngắn lại, nghiêm túc nói với Cao Duy Duy: “Tôi không phải là người bị đại quân mạng dất mũi, tôi lựa chọn tin tưởng cô đương nhiền là có nguyên nhân của tôi, trừ điểm tôi tin tưởng cô thì tôi còn có đầu óc và mắt nhìn.”

Đang lúc hai người họ không biết Vân Thư nói có ý gì, Vân Thư giả thích: “Sóng gió bức ảnh đã trôi qua máy ngày rôi?”

“Ba ngày rồi.” An Kỳ nói.

“Ba ngày vẫn còn hot search, {an bình luận cơ bản đều là sao chép rồi dán, một ngày truyền thông cộng kích một bài việt, nói có mũi có mắt, còn nói cô rửa tiền, làm ơn có chút đầu óc đi, người thật sự điều tra đều biết cô chưa bao giờ rửa tiền hiểu không.

Mặc kệ là độ nóng hay là bị Ha chuộc nhất định là có người muôn chỉnh cô, tôi chỉ muốn biết cô đã đắc tội với ai.”



“Còn có người nói tôi rửa tiền sao, ha ha.”

Vân Thư: “Rửa tiền còn dễ nghe, còn đặt tiểu tam cho cô, còn nói chuyện lần. này là kim chủ của cô làm ra, buồn cười không.”

Cao Duy Duy gật đầu: “Đây đều là nguyên nhân mà cô tin tôi sao?”

Vân Thư gật . đầu: “Rất nhiều, chỉ là miệng tôi ngôc không nói nên lời mà thôi.”

An Kỳ: “Tôi cũng tin nữ thần.”

Vân Thư: “Quản lý cho chúng tôi mười ngày, mười ngày đủ để xác minh một chuyện.”

Cao Duy Duy thản nhiên cười, cô ta nghe hiểu, mặt khác cô ta cũng muốn biết đã đắc tội với ai.

Bởi vì chuyện của Cao Duy Duy mà Bạch Phàm bôn ba, ảnh thị Hàn Hoặc không dựa vào được, dựa vào tin tức mà Vân Thư cung cấp, phía bên cảnh sát đã khóa mục tiêu sơ bộ, đang toàn lực đi bắt.

Anh ta lần nữa gọi cho Cao Duy Duy, lần này Cao Duy Duy đã bắt máy, khiên anh ta có chút không tin.

mì thanh của Cao Duy Duy không còn giông như trước, mà thanh lãnh.

“Em nghe điện thoại của tôi rồi.”

Cao Duy Duy: “Ừm, có tiến triển gì chưa?”

Bạch Phàm: “Phía bên công ty không còn hy vọng nữa, phía sau có người, phía bên cảnh sát vẫn đang đi tìm.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.