Tạ Mẫn Hành hôn lên môi cô lần nữa, không quan tâm đến người đang gõ cửa, bàn tay tiếp tục đì xuống phía dưới.
Th gõ cửa vẫn vang lên, Tạ Mẫn Tây: “Chị dâu, chị có ở trong phòng không?”
Vân Thư quay mặt đi, khó khăn hít một hơi rôi nói: “Nghe đi, là Mẫn Tây, nhất định là có chuyện gì đó, anh, anh bỏ ra.”
Đồ ngủ của Vân Thư đã bị mở ra, bra cũng bị tháo ra, dây áo tuột xuống, Vân Thư thấy thế thì khuôn mặt đỏ bừng lên.
Tạ Mân Hành giữ tay Vân Thư lại, nhịp thở của cô nhập nhô theo lỗng ngực: “Đứng dậy.” Tạ Mẫn Hành chỉ đành đứng lên thả Vân Thư ra, với tính cách của em gái anh, gõ cửa mà không mở thì cô ây sẽ không chịu đi.
Vân Thư chạy vào nhà tắm chỉnh lại áo quân, mở cửa ra thì thây Tạ Mẫn Tây vân đang gõ cửa, Vân Thư nhìn vào trong phòng một cái, kéo Tạ Mẫn Tây xuông tâng, đi về phòng của cô ây.
“Chị dâu, chị làm sao thế?”
“Cái gì làm sao?”
“Tại sao quanh môi chị đỏ thế, còn cổ chị bị sao vậy?” Tạ Mẫn Tây vừa dút lời, Vân Thư xông vào trước gương nhà tắm của cô ây ngay lập tức, đúng thật là có dấu vết lưu lại do lúc nãy dùng lực mạnh quá. Da của Vân Thư trắng nốn, chỉ cần hôn nhẹ đã có dấu hồng, càng không cần nhắc đến nụ hôn mạnh bạo lúc nãy của Tạ Mẫn Hành.
Tạ Mẫn Tây cũng đi vào nhà tắm, cô ây nhìn Vân Thư ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3092919/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.