Chương 307
Bởi vì trời quá tối, Vân Thư chỉ có thể nhìn thấy gân đúng đại khái dáng người, Vân Thư từng bước đi về phía trước, đi giày vải rât nhẹ, người đàn ông nhất thời không để ý, tới khi Vân Thư sắp lên trước, đôi tai của anh ta cử động, rút ra một con dao trong tay áo, ánh mắt dữ tợn, khi Vân Thư sắp đến ân, anh ta sẵn sàng vung nó để làm tôn thương cô.
Vân Thư dừng lại phía sau anh ta, người đàn ông quay lưng lại với Vân Thư, dừng việc anh ta đang làm.
Cả hai đều biết đến sự tồn tại của nhau. Hội trường rơi vào sự yên tĩnh kỳ lạ. Lông ngực Vân Thư phập phòng, tay chậm rãi mở đèn flash trên điện thoại.
Trong tích tắc, con dao vung về phía Vân Thư.
Vân Thư né về phía sau, cả hai lao về phía trước.
Đèn điện thoại đã được bật lên, khi Vân Thư nhìn thấy chính diện của anh ta, Vân Thư kêu lên: “Là anh, tôi từng gặp anh, là anh đã làm rò rỉ bức ảnh. Rôt cuộc anh là ai? Tại sao anh lại làm điều này?” Vân Thư thấy không phải ai khác, mà chính là nghỉ phạm phạm tội.
Người đàn ông trọn mắt, ánh mắt hùng ác nói: “Cô biết quá nhiều rồi.”
Con dao trên tay anh ta hướng vào Vân Thư.
Vân Thư biết chút võ, như: ng những gì Vân Thư biết là chủ động tấn công và bảo vệ chính mình, lúc này Vân Thư cân phải bảo vệ chính mình, Vân Thư đã một ngày không ăn, sức lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3092873/chuong-305.html