Tin tức bị chặn nên lúc Vân Thư mở điện thoại ra không nhìn thấy gì cả.
Cô còn không biết bản thân đã nổi tiếng trên mạng.
Tạ Mẫn Hành xuống xe, dặn dò tài xế lái xe đi, còn anh đi qua bên cạnh ghế lái của Vân Thư, Vân Thự tròn mắt: “Không phải anh có tài xế sao, bắt em đợi anh làm gì?”
“Tiêu Thư, ông nội gọi điện cho em bảo em về sao?”
*“Ừ. Anh cũng thế?”
Tạ Mẫn Hành gật đầu: “Tiểu Thư, chúng ta là vợ “chồng, vì thế chúng { ta phải thành thật với nhau. Em có thế nói cho anh biết ở trường của em xảy ra chuyện gì không?”
“Trường học? Sao anh biết?” Vân Thư không nói với Tạ Mẫn Hành, tại sao anh biêt được?
Tạ Mẫn Hành thấy Vân Thư không muốn nói sự thật với anh, đầu óc đau nhức vì buồn phiền.
Vân Thư lại nói: “Thật ra cũng không có chuyện gì, trường học quên lưu đơn xin tạm nghỉ học của em vào hệ thống, họ cho rằng em văng học không lý do, suýt chút nữa đã đuôi học em. Những ba em đã giải quyết giúp em rồi. Sao anh biết em xảy ra chuyện ở trường? Có phải là Tần Ngũ nói với anh không?”
Tạ Mẫn Hành không trả lời Vân Thư, chỉ nhìn chằm, chằm vào mắt cô. Vân Thư bị nhìn đến mức chột dạ, trong ánh mắt anh còn kìm nén chút tức giận.
“Chồng? Tại sao anh lại phớt lờ em?”
“Tại sao có chuyện ở trường lại giấu anh? Còn đi tìm ba vợ giúp em. Anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3092796/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.