Buổi trưa, Lâm Khinh Khinh mang cơm hộp cho ông Lâm và Lâm Dực, vừa nhìn thây người ở cửa thì rất kinh ngạc, vào cửa lại nhìn thây Vân Thư, đang định trêu Vân Thư lại thấy bà Tạ sau lưng Vân Thư: “Chào bác,”
‘Không cân khách sáo, cháu mới tan làm à?
Lâm Khinh Khinh nhẹ gật đâu: “Dạ mọi người ăn chưa? Cháu sẽ dẫn mọ người đi ăn.”
Vân Thư lắc đâu, cô nắm tay bà Tạ chỉ vào Lâm Khinh Khinh: “Bọn tớ còn phải đón Mẫn Tây tan học không kịp đâu, nên tớ vê trước. Cậu lo cho No Lâm và Tiểu Dực trước, chuyện làm bán thời gian có thê nghỉ được thì cú nghỉ đi.”
Lâm Khinh Khinh gật đầu, nhìn bọn họ rời đi, cô ây mới hỏi ông Lâm “Sáng nay đã xảy ra gì thê?”
Trên đường đên trường trung học số mười ba, bà Tạ hỏi Vân Thư: “Phúc lợi đãi ngộ ở công ty con khá tôt nghe nói còn là công ty của Tân Ngũ chi băng bảo Khinh Khinh cũng đi làm ở đó? Ìt nhât có thê giảm gánh nặng cho Khinh Khinh?”
“Cũng có lý, chúng ta nghe theo ý của Khinh Khinh vậy.”
Tạ Mẫn Tây hiếm khi được chị dâu và mẹ đón đi học về: “Chị dâu, hai người cố tình đến đón em à?”
Vân Thư: “Còn lâu, chị và mẹ thuận đường.”
“ôi”
Sau khi nằm vùng trong vòng bạn bè WeChat của Vân Thự ba ngày, Chu Yên chủ động liên lạc với Vân Thư, từ cũ lúc đầu cho đến “tâm ” lúc sau.
An Kỳ nhìn Vân Thư gõ điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/2539343/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.